"Em là nhật nguyệt từ đây. Tuổi mười chín ấy cũng phai phai người".Đó là những vần thơ mà cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn viết về giai nhân cuối cùng của cuộc đời mình - người mà đến lúc sắp sửa lìa đời, ông vẫn cầm tay và rồi sau đó mới nhẹ nhàng đi về với cát bụi – Lương Hoàng Anh.
“Cô là chuyên viên Ngân hàng Thế giới, một doanh nhân thành đạt khác xa với những gì người ta tưởng tượng về mối thơ mộng cuối cùng của Trịnh Công Sơn. Hoàng Anh có vẻ đẹp thánh thiện, “nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối, một bờ môi thơm, một hồn giấy mới...” (Đóa hoa vô thường)
Nhạc sĩ họ Trịnh gặp Hoàng Anh lúc cô mới 14 tuổi, ông thường ghé nhà cô chơi, qua trò chuyện, ông và cô thấy rất hiểu nhau. Có những vấn đề khi bàn đến, Hoàng Anh không hiểu thì ngay lập tức cô sẽ tìm cách để đọc và sau đó đồng cảm cùng ông. Cứ như thế, đến khi Hoàng Anh trở thành một thiếu nữ 17 tuổi, tình cảm ấy thăng hoa và họ thành tri kỉ. Mối tình này khiến cô rất hạnh phúc bởi lẽ cô thấy mình yêu được một người đàn ông quá tài hoa, uyên bác. Cô nói gì ông cũng hiểu và thậm chí chỉ cần Trịnh Công Sơn nói một câu cũng đủ làm cô âm ỉ sung sướng cả ngày. Tình yêu của cô đối với Trịnh Công Sơn được thể hiện qua những quan tâm của cô với ông ấy hàng ngày. Biết ông chồng một mình, cô hay gọi điện cho một người bạn hay ca sĩ nào đó qua ăn cơm cùng ông vì cô không thể lúc nào cũng ở bên nhạc sĩ. Nhiều không nhờ được ai, cô điện hỏi thăm, ông nói: “Buồn là nghề của tôi rồi”. vậy là Hoàng Anh lại bỏ hết mọi việc để đến bên ông.
Trịnh Công Sơn là người rất cả nể, bạn bè mời, ông đều chiều theo và nhận lời. Có lúc 10h đêm, bạn gọi đi nhậu, ông đi rồi 12h đêm mới lại làm việc đến tận 4 giờ sáng, Hoàng Anh rất lo lắng, cô hay càu nhàu về việc này và thậm chí có hôm cô còn đến tận nơi ông uống rượu để đưa ông về.
Yêu Trịnh, cô chưa một lần được nghe lời yêu từ ông. Đó có lẽ là điều thiệt thòi cho một người phụ nữ. Thậm chí, nhiều người quen biết với Trịnh Công Sơn còn nói rằng tình yêu của cô vốn chỉ là đơn phương nhưng với Hoàng Anh, chuyện yêu hay không không quan trọng mà chỉ cần cô cảm thấy mình hạnh phúc. Cuộc sống của cô là yêu và được người yêu quan trọng. Cô không biết Trịnh có yêu mình hay không nhưng cô thấy mình được trân trọng và thấy hạnh phúc. Trong mười mấy năm trời bên nhau, năm nào sinh nhật Hoàng Anh, ông cũng vẽ chân dung cô bởi ông mê khuôn mặt thánh thiện của cô. tính ra đã hơn mười bức mà cô được tặng hai trong số đó. Có một tác phẩm ông vẽ chân dung cô rất lớn nhưng không hiểu ai đem bán ra bên ngoài. Một người bạn Trịnh Công Sơn đã mua và tặng lại Hoàng Anh khiến cô rất cảm động. Với cô mà nói, dù không biết tình cảm của Trịnh nhưng việc trở thành nguồn cảm hứng cho ông trong hơn chục năm trời thì việc yêu hay không không còn cần thiết. Hoàng Anh ở bên Trịnh, hạnh phúc vì được kề gần người mình yêu. Cô không cần nghe tiếng yêu thương từ ông. Bởi cô chỉ tin vào mối quan hệ mà người ta bỏ ra cả đời để gắn bó với mình chứ không tin vào những lời văn hoa, sáo rỗng.
Mười bảy tuổi. Cô thiếu nữ Hoàng Anh trong trẻo, tinh khôi bỡ ngỡ đặt chân vào đời đã gặp ngay Trịnh - người đàn ông tài hoa trước đó đã trải qua nhiều mối tình với các giai nhân khác, cô thiếu nữ ấy yêu Trịnh, hạnh phúc bên Trịnh, lặng lẽ đứng bên ông, thầm lặng bên những điều bình thường nhất của một người nổi tiếng. Người đàn bà nào yêu người nhạc sĩ này cũng rất hạnh phúc bởi những giây phút thăng hoa nhưng về khía cạnh trần tục thì bất hạnh. Ông là một tâm hồn mong manh, dễ vỡ, yêu đàn bà bằng một tình yêu mang hơi thở Phật giáo chứ không mang lại cho họ một mái ấm, một đứa con. Các giai nhân đi qua đời ông, người ngắn người dài nhưng không ai oán trách bởi đó đều là thứ tình yêu thần tượng chuyển thành tình yêu trai gái. Có lẽ vì vậy mà mười mấy năm trời bên cạnh Trịnh Công Sơn, dù không được lấy một danh phận, chắc cũng không được nhận cái dịu dàng “ta mang cho em một đóa quỳnh, quỳnh thơm hay môi em thơm” (Quỳnh Hương – Trịnh Công Sơn), Hoàng Anh vẫn thấy mình may mắn, chẳng hề oán trách, hạnh phúc cho tới tận phút cuối khi Trịnh rời xa nhân gian, ông vẫn cầm tay cô và ông đi. Bỏ lại cô, “bỏ xa xôi yêu và gần gũi, bỏ mặc tay buồn không bàn tay…” (Em đi bỏ mặc con đường – Trịnh Công Sơn).
Ám ảnh mối tình 13 năm, tan vỡ tình yêu 3 tháng
Trịnh mất, cô quyết định không lấy chồng bởi cô nghĩ chẳng có hình ảnh nào có thể thay thế được người nhạc sĩ của tình yêu trong lòng mình. Bởi khi đã yêu một người quá tài hoa thì sẽ rất khó có thể tìm một người có thể chia sẻ với mình. Cô vốn chẳng cần nước hoa đắt tiền, chẳng cần túi hàng hiệu cũng chẳng cần phấn son, thời trang. Nhưng cô cần một người có thể đọc cho cô nghe một bài thơ của Pháp hay một bài thơ tình nổi tiếng trong hàng trăm bài thơ tình của Trung Hoa. Để tang Trịnh Công Sơn một năm, cô quyết định có con. Không phải lấy chồng rồi sinh con như bình thường mà cô làm thụ tinh nhân tạo. Ngay cả người chồng sau này của cô Huy Khánh cũng nói rằng tình yêu của Hoàng Anh đối với Trịnh Công Sơn quá sâu nặng. “Cô ấy quá tôn thờ nhạc sĩ tới mức chọn sinh hai bé gái bằng phương pháp ống nghiệm để thỏa khao khát làm mẹ”.
Cô không bất cần dư luận nhưng nếu dư luận “ăn không ngồi rồi”, cả ngày ngày quan sát xem có ai ngã để đạp cho họ thêm một phát nữa thì không quan tâm bởi vậy Hoàng Anh vẫn mang bầu và sinh con như bình thường. Và cô sinh đôi. Và rồi sau đó cô kết hôn với Huy Khánh – chàng diễn viên điển trai kém cô đến 7 tuổi.
Không biết có phải vì đã sợ đối diện với nỗi cô đơn không được yêu thương, âu yếm kể từ ngày Trịnh Công Sơn mất hay không mà Hoàng Anh vội vã kết hôn với Huy Khánh chỉ sau ba tháng yêu nhau. Nếu so sánh ba tháng đó với 13 năm trời cô ở bên Trịnh Công Sơn thì quá thật quá khập khiễng. Đó là còn chưa kể đến việc nếu so sánh Huy Khánh với nhạc sĩ họ Trịnh thì lại quá khác nhau. Hoàng Anh nói rằng bởi cô muốn mãi mãi giữ những cảm xúc về Trịnh nên cô đã tìm một người hoàn toàn khác ông để lấy. Họ gặp nhau tại một bữa tiệc chiêu đãi và rồi qua trò chuyện thấy hợp nhau, thấy bị cuốn hút và rồi qua lại, và rồi kết hôn. Trả lời báo chí, cặp vợ chồng này “tung hứng” nhau hết lời và đặc biệt rất hạnh phúc. Hoàng Anh tâm sự cô đã lấy được người đàn ông mình yêu và cũng yêu thương mình hết mực và càng tuyệt vời hơn khi cô và Khánh đã có với nhau một mặt con.
Lấy Khánh nhưng trong phòng ngủ của hai người, cô vẫn để di ảnh của Trịnh Công Sơn. Bởi với cô, Trịnh là một phần thế giới của mình. Cô đã yêu Trịnh và mãi yêu Trịnh. Và có lẽ cuộc đời đã ưu ái cho cô khi một lần nữa để Hoàng Anh được hưởng cảm giác yêu đương với Khánh. Thủa đầu của cuộc hôn nhân, cô có lẽ rất hạnh phúc bởi qua báo chí, cô giãi bày rằng người đàn ông của cô rất tôn trọng quá khứ của vợ, anh không đả động gì đến chuyện của cô và Trịnh. Cô không quan tâm tới dư luận rằng Khánh vì thất tình với Tăng Thanh Hà mới đến với cô, thậm chí cô còn cảm ơn Tăng Thanh Hà vì đã bỏ Khánh để cô có một người chồng rất ngoan hiền và độ lượng.
Khánh là người hào hoa, bạn bè của anh đa phần toàn các cô chân dài, trẻ đẹp. Có lần Khánh đi chơi với bạn bè đến tận 4h sáng mới về nhà, Hoàng Anh tuy đã ngủ nhưng vẫn kịp hỏi: “Khánh đi chơi có vui không?”. Sáng hôm sau, Khánh hỏi lại: “Khánh đi như vậy chắc Hoàng Anh buồn lắm? Mai mốt Khánh sẽ không đi như thế nữa”. Cô nói với chồng rằng đó không phải là ý của cô và anh cứ vui chơi nếu thích nhưng ngay sau hôm đó, cô thấy Khánh chẳng bao giờ rời cô nữa. Cặp vợ chồng này đã có những ngày dài viên mãn trong hạnh phúc. Hai trái tim hòa cùng một nhịp nhảy múa trong niềm vui tưởng chừng như bất tận. Tháng 9/2007, trả lời phỏng vấn báo chí, cặp đôi này hết lời khen ngợi nhau và Hoàng Anh cũng phủ nhận hết nhưng tin đồn rằng cô bị chồng bạc tình. Đồng thời cô cũng nói: “Tình yêu một khi đã không còn nữa thì nên chia tay nhau. Không yêu nhưng vẫn bám lấy nhau thì đó là lừa dối, và điều đó thì rất tồi tệ. Hôm nay yêu nhưng mai này không yêu nữa là chuyện bình thường thôi mà. Chỉ vì như thế mà bảo là bạc tình thì đúng là rất chán”.
Nhưng tình cảm một khi đã rạn nứt thì dù có cố che giấu, có cố lấp liếm bằng những lời ca tụng nhau thì cũng chẳng thể khiến nó lành lại. Năm 2008, Huy Khánh bận rộn với công việc và chẳng còn thời gian dành cho gia đình. Việc chăm sóc các con và sức ép từ công việc chuyên môn làm Hoàng Anh rất mệt mỏi. Cuối năm 2008, Huy Khánh tuyên bố sẽ lựa chọn sự nghiệp thay cho gia đình bởi đàn ông coi trọng sự nghiệp. Trước tuyên bố đó của Khánh, cho dù là người phụ nữ mạnh mẽ, cứng rắn nhưng Hoàng Anh vẫn rất buồn. Tình yêu giữa hai người đang dần cạn. Những rạn nứt bắt đầu xảy ra. Trong một năm trời, Khánh chỉ lo cho công việc, Hoàng Anh thì mập mờ nói về sự xuất hiện của người thứ ba. Và Hoàng Anh vẫn chờ anh hằng đêm.
Khi Huy Khánh nhận được giải diễn viên xuất sắc tháng 12/2008, anh phủi bỏ gia đình. Sự kiện này khiến mẹ con cô chao đảo một thời gian dài. Tuy vậy, cô vẫn coi Khánh như người thân của mình. Bởi cô sinh ra trong một gia đình nề nếp, bố mẹ cô dạy rằng: “Dù nó có như thế nào thì nó cũng là chồng của mình, con phải chăm sóc và cung phụng nó”. Ở ngoài xã hội là một người phụ nữ thành đạt, giỏi giang, khi trở về nhà cô cũng làm tốt vai trò của một người mẹ, một người vợ chu đáo.
Tuy vậy, định mệnh đã chiếu vào đời cô một mặt trời Trịnh Công Sơn. Không có gì có thể thay thế. Và khi vầng mặt trời ấy chìm xuống cõi vô thường, cô chới với đi trong nhân gian và không một người đàn ông trần tục nào có thể làm nguôi ngoai và thức dậy ái trái tim đã có một tổn thất không tưởng ấy: Tổn thất một mặt trời!
Theo Đang Yêu
“Cô là chuyên viên Ngân hàng Thế giới, một doanh nhân thành đạt khác xa với những gì người ta tưởng tượng về mối thơ mộng cuối cùng của Trịnh Công Sơn. Hoàng Anh có vẻ đẹp thánh thiện, “nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối, một bờ môi thơm, một hồn giấy mới...” (Đóa hoa vô thường)

Nhạc sĩ họ Trịnh gặp Hoàng Anh lúc cô mới 14 tuổi, ông thường ghé nhà cô chơi, qua trò chuyện, ông và cô thấy rất hiểu nhau. Có những vấn đề khi bàn đến, Hoàng Anh không hiểu thì ngay lập tức cô sẽ tìm cách để đọc và sau đó đồng cảm cùng ông. Cứ như thế, đến khi Hoàng Anh trở thành một thiếu nữ 17 tuổi, tình cảm ấy thăng hoa và họ thành tri kỉ. Mối tình này khiến cô rất hạnh phúc bởi lẽ cô thấy mình yêu được một người đàn ông quá tài hoa, uyên bác. Cô nói gì ông cũng hiểu và thậm chí chỉ cần Trịnh Công Sơn nói một câu cũng đủ làm cô âm ỉ sung sướng cả ngày. Tình yêu của cô đối với Trịnh Công Sơn được thể hiện qua những quan tâm của cô với ông ấy hàng ngày. Biết ông chồng một mình, cô hay gọi điện cho một người bạn hay ca sĩ nào đó qua ăn cơm cùng ông vì cô không thể lúc nào cũng ở bên nhạc sĩ. Nhiều không nhờ được ai, cô điện hỏi thăm, ông nói: “Buồn là nghề của tôi rồi”. vậy là Hoàng Anh lại bỏ hết mọi việc để đến bên ông.
Trịnh Công Sơn là người rất cả nể, bạn bè mời, ông đều chiều theo và nhận lời. Có lúc 10h đêm, bạn gọi đi nhậu, ông đi rồi 12h đêm mới lại làm việc đến tận 4 giờ sáng, Hoàng Anh rất lo lắng, cô hay càu nhàu về việc này và thậm chí có hôm cô còn đến tận nơi ông uống rượu để đưa ông về.

Yêu Trịnh, cô chưa một lần được nghe lời yêu từ ông. Đó có lẽ là điều thiệt thòi cho một người phụ nữ. Thậm chí, nhiều người quen biết với Trịnh Công Sơn còn nói rằng tình yêu của cô vốn chỉ là đơn phương nhưng với Hoàng Anh, chuyện yêu hay không không quan trọng mà chỉ cần cô cảm thấy mình hạnh phúc. Cuộc sống của cô là yêu và được người yêu quan trọng. Cô không biết Trịnh có yêu mình hay không nhưng cô thấy mình được trân trọng và thấy hạnh phúc. Trong mười mấy năm trời bên nhau, năm nào sinh nhật Hoàng Anh, ông cũng vẽ chân dung cô bởi ông mê khuôn mặt thánh thiện của cô. tính ra đã hơn mười bức mà cô được tặng hai trong số đó. Có một tác phẩm ông vẽ chân dung cô rất lớn nhưng không hiểu ai đem bán ra bên ngoài. Một người bạn Trịnh Công Sơn đã mua và tặng lại Hoàng Anh khiến cô rất cảm động. Với cô mà nói, dù không biết tình cảm của Trịnh nhưng việc trở thành nguồn cảm hứng cho ông trong hơn chục năm trời thì việc yêu hay không không còn cần thiết. Hoàng Anh ở bên Trịnh, hạnh phúc vì được kề gần người mình yêu. Cô không cần nghe tiếng yêu thương từ ông. Bởi cô chỉ tin vào mối quan hệ mà người ta bỏ ra cả đời để gắn bó với mình chứ không tin vào những lời văn hoa, sáo rỗng.
Mười bảy tuổi. Cô thiếu nữ Hoàng Anh trong trẻo, tinh khôi bỡ ngỡ đặt chân vào đời đã gặp ngay Trịnh - người đàn ông tài hoa trước đó đã trải qua nhiều mối tình với các giai nhân khác, cô thiếu nữ ấy yêu Trịnh, hạnh phúc bên Trịnh, lặng lẽ đứng bên ông, thầm lặng bên những điều bình thường nhất của một người nổi tiếng. Người đàn bà nào yêu người nhạc sĩ này cũng rất hạnh phúc bởi những giây phút thăng hoa nhưng về khía cạnh trần tục thì bất hạnh. Ông là một tâm hồn mong manh, dễ vỡ, yêu đàn bà bằng một tình yêu mang hơi thở Phật giáo chứ không mang lại cho họ một mái ấm, một đứa con. Các giai nhân đi qua đời ông, người ngắn người dài nhưng không ai oán trách bởi đó đều là thứ tình yêu thần tượng chuyển thành tình yêu trai gái. Có lẽ vì vậy mà mười mấy năm trời bên cạnh Trịnh Công Sơn, dù không được lấy một danh phận, chắc cũng không được nhận cái dịu dàng “ta mang cho em một đóa quỳnh, quỳnh thơm hay môi em thơm” (Quỳnh Hương – Trịnh Công Sơn), Hoàng Anh vẫn thấy mình may mắn, chẳng hề oán trách, hạnh phúc cho tới tận phút cuối khi Trịnh rời xa nhân gian, ông vẫn cầm tay cô và ông đi. Bỏ lại cô, “bỏ xa xôi yêu và gần gũi, bỏ mặc tay buồn không bàn tay…” (Em đi bỏ mặc con đường – Trịnh Công Sơn).

Ám ảnh mối tình 13 năm, tan vỡ tình yêu 3 tháng
Trịnh mất, cô quyết định không lấy chồng bởi cô nghĩ chẳng có hình ảnh nào có thể thay thế được người nhạc sĩ của tình yêu trong lòng mình. Bởi khi đã yêu một người quá tài hoa thì sẽ rất khó có thể tìm một người có thể chia sẻ với mình. Cô vốn chẳng cần nước hoa đắt tiền, chẳng cần túi hàng hiệu cũng chẳng cần phấn son, thời trang. Nhưng cô cần một người có thể đọc cho cô nghe một bài thơ của Pháp hay một bài thơ tình nổi tiếng trong hàng trăm bài thơ tình của Trung Hoa. Để tang Trịnh Công Sơn một năm, cô quyết định có con. Không phải lấy chồng rồi sinh con như bình thường mà cô làm thụ tinh nhân tạo. Ngay cả người chồng sau này của cô Huy Khánh cũng nói rằng tình yêu của Hoàng Anh đối với Trịnh Công Sơn quá sâu nặng. “Cô ấy quá tôn thờ nhạc sĩ tới mức chọn sinh hai bé gái bằng phương pháp ống nghiệm để thỏa khao khát làm mẹ”.
Cô không bất cần dư luận nhưng nếu dư luận “ăn không ngồi rồi”, cả ngày ngày quan sát xem có ai ngã để đạp cho họ thêm một phát nữa thì không quan tâm bởi vậy Hoàng Anh vẫn mang bầu và sinh con như bình thường. Và cô sinh đôi. Và rồi sau đó cô kết hôn với Huy Khánh – chàng diễn viên điển trai kém cô đến 7 tuổi.
Không biết có phải vì đã sợ đối diện với nỗi cô đơn không được yêu thương, âu yếm kể từ ngày Trịnh Công Sơn mất hay không mà Hoàng Anh vội vã kết hôn với Huy Khánh chỉ sau ba tháng yêu nhau. Nếu so sánh ba tháng đó với 13 năm trời cô ở bên Trịnh Công Sơn thì quá thật quá khập khiễng. Đó là còn chưa kể đến việc nếu so sánh Huy Khánh với nhạc sĩ họ Trịnh thì lại quá khác nhau. Hoàng Anh nói rằng bởi cô muốn mãi mãi giữ những cảm xúc về Trịnh nên cô đã tìm một người hoàn toàn khác ông để lấy. Họ gặp nhau tại một bữa tiệc chiêu đãi và rồi qua trò chuyện thấy hợp nhau, thấy bị cuốn hút và rồi qua lại, và rồi kết hôn. Trả lời báo chí, cặp vợ chồng này “tung hứng” nhau hết lời và đặc biệt rất hạnh phúc. Hoàng Anh tâm sự cô đã lấy được người đàn ông mình yêu và cũng yêu thương mình hết mực và càng tuyệt vời hơn khi cô và Khánh đã có với nhau một mặt con.
Lấy Khánh nhưng trong phòng ngủ của hai người, cô vẫn để di ảnh của Trịnh Công Sơn. Bởi với cô, Trịnh là một phần thế giới của mình. Cô đã yêu Trịnh và mãi yêu Trịnh. Và có lẽ cuộc đời đã ưu ái cho cô khi một lần nữa để Hoàng Anh được hưởng cảm giác yêu đương với Khánh. Thủa đầu của cuộc hôn nhân, cô có lẽ rất hạnh phúc bởi qua báo chí, cô giãi bày rằng người đàn ông của cô rất tôn trọng quá khứ của vợ, anh không đả động gì đến chuyện của cô và Trịnh. Cô không quan tâm tới dư luận rằng Khánh vì thất tình với Tăng Thanh Hà mới đến với cô, thậm chí cô còn cảm ơn Tăng Thanh Hà vì đã bỏ Khánh để cô có một người chồng rất ngoan hiền và độ lượng.
Khánh là người hào hoa, bạn bè của anh đa phần toàn các cô chân dài, trẻ đẹp. Có lần Khánh đi chơi với bạn bè đến tận 4h sáng mới về nhà, Hoàng Anh tuy đã ngủ nhưng vẫn kịp hỏi: “Khánh đi chơi có vui không?”. Sáng hôm sau, Khánh hỏi lại: “Khánh đi như vậy chắc Hoàng Anh buồn lắm? Mai mốt Khánh sẽ không đi như thế nữa”. Cô nói với chồng rằng đó không phải là ý của cô và anh cứ vui chơi nếu thích nhưng ngay sau hôm đó, cô thấy Khánh chẳng bao giờ rời cô nữa. Cặp vợ chồng này đã có những ngày dài viên mãn trong hạnh phúc. Hai trái tim hòa cùng một nhịp nhảy múa trong niềm vui tưởng chừng như bất tận. Tháng 9/2007, trả lời phỏng vấn báo chí, cặp đôi này hết lời khen ngợi nhau và Hoàng Anh cũng phủ nhận hết nhưng tin đồn rằng cô bị chồng bạc tình. Đồng thời cô cũng nói: “Tình yêu một khi đã không còn nữa thì nên chia tay nhau. Không yêu nhưng vẫn bám lấy nhau thì đó là lừa dối, và điều đó thì rất tồi tệ. Hôm nay yêu nhưng mai này không yêu nữa là chuyện bình thường thôi mà. Chỉ vì như thế mà bảo là bạc tình thì đúng là rất chán”.
Nhưng tình cảm một khi đã rạn nứt thì dù có cố che giấu, có cố lấp liếm bằng những lời ca tụng nhau thì cũng chẳng thể khiến nó lành lại. Năm 2008, Huy Khánh bận rộn với công việc và chẳng còn thời gian dành cho gia đình. Việc chăm sóc các con và sức ép từ công việc chuyên môn làm Hoàng Anh rất mệt mỏi. Cuối năm 2008, Huy Khánh tuyên bố sẽ lựa chọn sự nghiệp thay cho gia đình bởi đàn ông coi trọng sự nghiệp. Trước tuyên bố đó của Khánh, cho dù là người phụ nữ mạnh mẽ, cứng rắn nhưng Hoàng Anh vẫn rất buồn. Tình yêu giữa hai người đang dần cạn. Những rạn nứt bắt đầu xảy ra. Trong một năm trời, Khánh chỉ lo cho công việc, Hoàng Anh thì mập mờ nói về sự xuất hiện của người thứ ba. Và Hoàng Anh vẫn chờ anh hằng đêm.
Khi Huy Khánh nhận được giải diễn viên xuất sắc tháng 12/2008, anh phủi bỏ gia đình. Sự kiện này khiến mẹ con cô chao đảo một thời gian dài. Tuy vậy, cô vẫn coi Khánh như người thân của mình. Bởi cô sinh ra trong một gia đình nề nếp, bố mẹ cô dạy rằng: “Dù nó có như thế nào thì nó cũng là chồng của mình, con phải chăm sóc và cung phụng nó”. Ở ngoài xã hội là một người phụ nữ thành đạt, giỏi giang, khi trở về nhà cô cũng làm tốt vai trò của một người mẹ, một người vợ chu đáo.
Tuy vậy, định mệnh đã chiếu vào đời cô một mặt trời Trịnh Công Sơn. Không có gì có thể thay thế. Và khi vầng mặt trời ấy chìm xuống cõi vô thường, cô chới với đi trong nhân gian và không một người đàn ông trần tục nào có thể làm nguôi ngoai và thức dậy ái trái tim đã có một tổn thất không tưởng ấy: Tổn thất một mặt trời!
Theo Đang Yêu