Xuân này, con sẽ về

Jolie

Member
Hai năm đón tết xa quê, con cũng buồn lắm. Nhưng năm nay, con con đã về ăn tết cùng bố mẹ…
spacer.gif

Chuyến xe khách đông đúc những ngày cuối năm rồi cũng đưa con về cái thị trấn quen thuộc. Mỗi lần về thăm nhà con thường dừng chân nơi cái bưu điện cũ kỹ, nhìn loanh quanh xem có người làng nào không, để đi nhờ. Nhưng hôm nay con quyết định đi bộ, chỉ hai cây số mà thôi, để được hít thở cái không khí mùa xuân, cảm nhận tiếng gió, tiếng lách tách của chồi non đang nhú, để được thấy không gian bao la, thấy xóm làng, mái nhà thân quen của mình sao mà yên bình thế, khác xa cái thị trấn xô bồ.
“Xuân, xuân ơi, xuân đã về, có cái vui nào vui hơn ngày xuân đến…”. Bài hát quá quen thuộc vang trên cái loa đầu làng, nơi cây gạo đang trở mình, chuẩn bị cho một mùa đơm hoa sắp tới. Lòng con rộn ràng, bồi hồi đến kỳ lạ.
Hai năm trong quân ngũ, hai năm con xung phong ở lại trực tết thay các bạn, các anh em để họ về quê ăn tết. Vì trước khi con đi bộ đội, bố dặn con vào lính phải trưởng thành hơn, bớt trẻ con, phải biết sống vì mọi người. Chẳng mấy khi bố nói, nhưng khi bố đặt kỳ vọng vào con, con biết mình phải đáp lại lòng tin của bố.


Hai năm đón tết xa quê, con cũng buồn lắm. Năm ngoái, thằng Hiếu nhận lệnh ở lại đơn vị trực. Bố nó mới mất, mình mẹ nó với gia cảnh nghèo. Những ngày xuân, nó muốn về bên mẹ cho bà bớt cô đơn. Nhìn ánh mắt buồn buồn của nó, con không cam lòng, con đã lên gặp chỉ huy tình nguyện trực thay nó. Nghe điện thoại con báo không về ăn tết, mẹ đã khóc, nhưng bố cười nói con khá lắm, dù giọng bố buồn hơn mọi lần gọi điện cho con.
Con biết mẹ vất vả nhiều lắm, bố thường hay đau do vết thương từ thời chiến tranh tái phát mỗi khi trở trời. Năm trước chị Phương lấy chồng, chỉ còn bố mẹ thui thủi một mình trong căn nhà và khoảng vườn trống trải thiếu tay người chăm sóc
Nhưng năm nay con đã về ăn tết cùng bố mẹ…
Con sẽ xắn quần lội ruộng như những ngày xưa, mẹ nhé. Ruộng rau muống nhà mình vẫn tốt lắm cơ mà. Con sẽ hái, ra cái ao đầu làng rửa rồi chở ra chợ cho mẹ bán. Mấy năm nay, rau muống được giá, trên trán mẹ bớt đi nếp nhăn, dù mỗi năm mẹ vẫn thêm một tuổi. Con biết mẹ vui lắm khi con ra chợ cùng mẹ. Phiên chợ tết quê mình sẽ náo nức hơn bao giờ hết, với bao âm thanh rộn rã. Kẻ gánh người gồng, nhanh mua nhanh bán. Ai cũng muốn có đủ ngày tết để chẳng thua chị kém em, có nghèo tới đâu cũng muốn chọn một cành đào bích để vơi đi cái cơ cực đeo đuổi và trên bàn thờ sẽ có một bình vạn thọ xanh thắm đón xuân.
Con đã ngửi thấy cái hương vị quen thuộc ngây ngất của tết quê mình là mùi hương nếp mới. Xóm làng đang náo nức xay giã dần sàng, gói bánh chưng, bánh rợm, bánh tẻ, bánh dầy... Tiếng lợn kêu eng éc, tiếng giã giò, chả thình thịch...Tiếng dao thớt rộn ràng, xóm xóm, nhà nhà, ai nấy bộn bề, nào nếp, nào lạt, nào đỗ, thịt mỡ, lá dong. Dưới những đôi bàn tay thoăn thoắt, chiếc bánh trưng trở nên vuông hơn, xinh xắn hơn. Nồi bánh bắc lên, trẻ con vui đùa quanh bếp lửa, hí hửng rạng rỡ trên từng khuôn mặt. Con sẽ thấy bố ngồi thêm lửa trông nồi bánh đón xuân, bố như quên đi bao nhọc nhằn lo toan sau một năm vất vả lận đận chuyện mưu sinh cuộc sống.

Con sẽ quét ve lại căn nhà, lau rửa đồ thờ thay bố. Con sẽ dọn dẹp để mẹ đỡ bận rộn hơn. Hai năm ở lính, con không còn trẻ con như ngày xưa, chỉ biết nhìn mọi người làm, còn mình nhong nhóng đi chơi.
Cây quất năm ngoái trồng ở góc vườn, giờ trổ mã đón xuân, con sẽ đánh vào để giữa nhà, bố nhé. Con đã chống cây chuối bị ngả, trồng thêm những gốc khế mang về để khu vườn bớt trống trải. Mùa xuân là tết trồng cây, ở đơn vị con vẫn thường làm. Ngày mai con sẽ gieo những hạt mầm rau cho mẹ trong vườn.
Tết năm nay, con sẽ đèo bố tới nhà họ hàng, không để bố phải đi bộ nữa. Ngày mai, con lên cái thị trấn ồn ã, mua tặng mẹ chiếc áo cánh thật đẹp.
Lũ bạn con năm nay thế nào cũng tụ tập rôm rả ở nhà mình, mẹ nhớ chuẩn bị cho con cái chất cay cay nhé. Năm nay, con sẽ không say như mọi khi, vì con đã người lớn hơn xưa.
Cái sân đình chiều nay con qua, đã được dựng lên những cái đu cao vút. Các cụ đang chuẩn bị những loại đất sét tốt nhất để chuẩn bị cho cuộc thi pháo đất mừng xuân…
Con đã nhìn thấy em Bích, em Đào nhà cô Huyền, chú Cải. Giờ thành thiếu nữ hết rồi mẹ nhỉ.
Lòng con bồi hồi, xao xuyến đến lạ lùng!
Mẹ ơi, con của mẹ đã lớn hay đó là cảm giác xuân này, con được về nhà sum họp cùng gia đình?
Autumn298​
 

Attachments

  • 1..jpg
    1..jpg
    58.8 KB · Views: 0
Back
Top