Phận nghèo yêu con gái sếp

N

nikki

Guest
Nó ngồi một mình trong góc quán, nhâm nhi ly cà phê đắng. Từng giọt, từng giọt thấm vào đầu lưỡi. Đắng ngắt. Nó đưa đôi mắt nặng trĩu những suy tư nhìn về xa xa. Nó buồn. Làm sao lại không buồn được cơ chứ? Từ ngày nó bước chân vào cái miền nam [...]

Nó ngồi một mình trong góc quán, nhâm nhi ly cà phê đắng. Từng giọt, từng giọt thấm vào đầu lưỡi. Đắng ngắt. Nó đưa đôi mắt nặng trĩu những suy tư nhìn về xa xa. Nó buồn. Làm sao lại không buồn được cơ chứ?



Từ ngày nó bước chân vào cái miền nam xa xôi này cũng đã được hơn một năm. Nhưng nó vẫn chưa thể nào quên được mối tình đầu của mình.

Ra trường với tấm bằng loại khá. Nó may mắn xin được một công việc thuận lợi của một công ty cổ phần. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ. Nó chăm chỉ làm việc để lo cho tương lai. Là nhân viên mới còn thiếu kinh nghiệm song với sự nỗ lực của bản thân nó dần chiếm được một vị trí chính thức trong cơ quan và được lòng của nhiều người. Trong suốt khoảng thời gian đầu làm việc nó chỉ chăm chú vào công việc chẳng để ý gì chuyện tình cảm. Cũng có một vài người đến với nó nhưng nó đều lắc đầu hoặc đưa ra lý do: “Chưa muốn ràng buộc chuyện tình cảm mà cần lo cho tương lai”.

Tuy nhiên cuộc sống của nó đã thay đổi khi em xuất hiện. Em kém nó hai tuổi và là con gái của sếp. Là tiểu thư con nhà giàu nhưng em lại là một người phụ nữ thông minh, xinh đẹp và dịu dàng. Sự xuất hiện của em làm cho nó bối rối. Mỗi lần ánh mắt em chạm vào ánh mắt nó, nó*tỏ ra yếu đuối. Nó vui khi ngày nào cũng được gặp em. Được nhìn vào ánh mắt làm cho nó “say nắng”. Được nghe giọng nói nhỏ nhẹ, ngọt ngào của em…

Thời gian cứ thế trôi qua. Một tháng, hai tháng… rồi một năm. Tình cảm của nó dành cho em cũng cứ thế lớn dần theo năm tháng. Nhưng nó không biết phải làm thế nào. Nó yêu, nhưng nó sợ. Người ta thường nói “Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan” là ba điều cần tránh. Trong ba điều ấy nó đã chạm phải những hai lần, với lại nó là con nhà nghèo.

Nhà nó nghèo lắm. Nó là anh cả trong gia đình có bốn anh em. Bố mẹ nó già cả rồi. Bây giờ tất cả đều đang trông chờ vào nó. Chính những suy nghĩ đó làm cho nó thấy sợ. Nó không biết có nên tiếp tục cái tình cảm “Không môn đăng hộ đối” đó hay không? Trong đầu nó nhùng nhằng giữa tình cảm và lý trí.

79.jpeg


Nó đi xa khi mang trong mình một mối tình đơn phương… (Ảnh minh họa)

Những tháng ngày tiếp theo, tình cảm của nó dành cho em cứ thế lớn dần. Những cử chỉ và hành động quan tâm của nó không lọt qua được ánh mắt của đồng nghiệp trong cơ quan và đến tai bố của em*- cũng là sếp của nó. Một cuộc nói chuyện giữa sếp và nó diễn ra. Nó hiểu những gì mình phải làm và những gì sếp muốn nó làm.

Thế là nó bị thuyên chuyển công tác vào trong cái miền xa xôi. Tuy nhiên càng xa em thì tình cảm của nó dành cho em ngày càng lớn. Ngày đi nó quyết định nói tất cả tình cảm của nó dành cho em. Nhưng đáp lại tình cảm của nó, em chỉ muốn được làm em gái nó. Nó thất vọng cùng cực. Trái tim nó đau nhói khi nhìn sâu vào trong mắt em. Nó đi xa khi mang trong mình một mối tình đơn phương.

Thời gian cứ thế trôi qua, nó đã ở trong cái miền nam xa xôi đó cũng đã được hơn một năm. Khoảng thời gian này nó vùi đầu vào công việc. Cứ tưởng ở một nơi xa xôi nó quên được em. Nhưng không, càng xa em nó lại càng nhớ em. Nó nhớ em da diết. Có nhiều đêm nó đã khóc. Nó khóc như một đứa trẻ. Nó khóc cho cái tình yêu đơn phương của mình. Dù cho nó có yêu, có cố gắng biết bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng không thể nào quên được em. Em sinh ra không để dành cho nó. Nó tìm đủ mọi cách để có thể quên em.

Một ngày, nó quyết định viết đơn xin nghỉ việc. Đồng nghiệp của người biết nguyên nhân thì thông cảm, người không biết thì sững sờ khuyên can. Nhưng nó đã quyết tâm xin nghỉ việc. Và nó đã nghỉ việc. Một thời gian sau nó cũng xin được việc làm mới tại* một công ty tư nhân. Bây giờ công việc của nó cũng khá là ổn định. Chỉ có điều nó vẫn lẻ bóng đi về. Nó biết nó vẫn chưa thể nào quên được em, chưa thể nào xóa được hình bóng của em trong trái tim nó. Nó chưa sẵn sàng mở cửa trái tim đón nhận tình cảm mới. Sự thực nó vẫn còn yêu em. Còn rất nhiều…

Chiều về, những cơn gió vẫn hắt hiu thổi. Khoảng trống bao la trước mắt làm cho nó cảm thấy trống trải hơn bao giờ hết. Đưa tay với một điếu thuốc. Châm lửa. Nó rít một hơi thuốc thật mạnh và nhả khói. Những làn khói xanh bay lơ lửng. Nó thấy có thêm chút sinh khí trong người. Nó đứng dậy bước những bước vững chắc trên con đường chông chênh. Ngoài kia gió vẫn vi vu thổi… Nó ngửa cổ lên trời ngân nga câu hát: “Con nhà nghèo”.

Trong môi trường làm việc ngày ngày chạm mặt chỉ thấy sàn sàn toàn những chàng lính công sở lương vừa phải, diện mạo trung bình, không ít những trường hợp các nữ nhân viên văn phòng rơi vào lưới tình của anh sếp trẻ điển trai, tháo vát, hay những sếp già từng trải và lắm tiền tài. Tuy nhiên, không phải ai cũng vậy. Cũng có những người một đôi lần “dựng tóc gáy” khi nghe vị sếp thản nhiên gạ gẫm tư tình giữa chốn việc công.

Sếp trẻ đào hoa

Anh sếp trẻ được điều về từ tổng công ty, tuổi ngoài 30 và ngón áp út còn chưa đeo nhẫn đủ khiến cho các chị em ở chi nhánh miền Bắc này phải chịu khó ngày ngày chỉnh trang diện mạo trước khi đi làm. Vốn đã có chồng sắp cưới, Hoài không khó khăn gì khi tránh được “lực hút” của sếp, nhưng mong muốn được một anh chàng đẹp trai phải chú ý đến mình dường như đã trở thành bản năng của đàn bà. Với đôi chút son môi, ít phấn má hồng, vốn đã được mệnh danh là “bông hoa bách hợp” của chi nhánh, Hoài không khó khăn gì để nhận ra ánh mắt sếp phải liếc nhìn mỗi khi đi qua chỗ cô ngồi. Nhưng chút tự hào ngấm ngầm không đủ để giúp cô giữ được bình tĩnh vào một chiều muộn, sếp gọi cô vào phòng khi chỉ còn mình cô đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan sở, và ngỏ ý muốn cô làm “bạn tình”, đổi lại, vị sếp trẻ này sẽ ưu tiên cất nhắc Hoài lên vị trí phó phòng nhân sự, làm việc bên cạnh anh. Điều làm cô choáng váng hơn chính là câu nói của sếp: “Em không có ý như vậy thì sửa soạn, liếc mắt đưa tình với tôi làm gì? Chúng ta đôi bên cùng có lợi thôi.”.

Sếp già từng trải

Bước vào tuổi “ngoại tứ tuần”, nhưng giám đốc công ty của Nguyên vẫn còn phong độ lắm! Từ ngày vào đây làm, cô vẫn nghe thiên hạ rỉ tai nhau những chuyện đằng sau vẻ điềm đạm và nghiêm túc của sếp, nhưng cô nghe rồi để đó, cho rằng chuyện đồn thổi thì chẳng nên tin làm gì. Cô còn cự lại với các bạn rằng: sếp có vợ đẹp con khôn rồi chứ có phải còn “phòng không chiếc bóng” đâu mà sợ! Vô tư nhận sự đùn đẩy của đồng nghiệp, hàng ngày Nguyên đều đặn mang cafe sáng vào cho “chú giám đốc”. Cho đến một hôm, “chú” nhờ cô kiểm tra lại thông số báo cáo mà nhân viên gửi, và “nhân tiện” khoác tay vào vòng eo thon gọn khi cô lấy ghế ngồi vào ghế bên cạnh. Khi cô giật mình xô ghế đứng dậy, vị sếp già níu tay cô và bảo rằng: “Em mà ngoan thì muốn gì cũng được, thích gì anh cũng chiều, chứ đừng dại mà chống đối thiệt thân”. Hãi hùng trước sự trơ tráo của ông ta, cô chạy ra khỏi phòng, hấp tấp lấy túi xách và xin nghỉ buổi làm vì nhà có việc đột xuất. Nỗi sợ hãi khiến Nguyên cứ ở rịt trong nhà, không dám đi làm cả tuần nay, nói dối bố mẹ là công ty đang cho nghỉ phép đi du lịch dịp 30/4. Thi thoảng, chiếc điện thoại báo rung với cùng một số gọi đến mà không một lần cô dám nghe máy.

20807.jpg


Có những người một đôi lần “dựng tóc gáy” khi nghe vị sếp thản nhiên gạ gẫm… (Ảnh minh họa)

Sếp nữ đa tình

Còn đối với anh Nhân, từ lâu anh đã biết nữ giám đốc trẻ hơn hai tuổi có ý với mình. Tuy nhiên, là đàn ông đã có vợ và đang chờ đợi để chào đón đứa con đầu lòng, anh tuyệt nhiên không chút mảy may đem lòng nghĩ khác. Với thái độ lạnh nhạt, luôn giữ chừng mực trong cư xử ở mức độ cộng sự trong công việc, anh đã nghĩ sẽ đến lúc sếp nữ nản lòng mà bỏ cuộc. Trong buổi liên hoan mừng sinh nhật công ty, mọi người đều vui và quá chén. Do tiện đường về nhà, nên anh nhận lời đưa sếp về, nghĩ bụng cứ đưa đến cửa nhà, giao cho bố mẹ cô ta là mình an tâm quẳng được gánh nợ. Có ngờ đâu cô gái trẻ lại sống một mình, lương tâm không cho phép anh thả cô mềm oặt trước cửa nhà không mở nổi khóa, anh đành cõng cô vào nhà. Khi nhớ lại chuyện cô gái vùng dậy khóa trái cửa và nhào vào ôm lấy anh nói những lời yêu, những mong muốn dâng hiến, anh chỉ biết rùng mình vì thấy mình còn may mắn, đã không yếu lòng sa ngã, mà đẩy cô ra, lấy chìa khóa để mở cửa đi về nhà.

Chỉ có nhân viên là khổ

Là thân đàn bà thói thường vẫn cứ ghen ăn tức ở với nhau, đồng nghiệp xì xào sau lưng rằng Hoài cố tình đưa đẩy với sếp để tiện đường công danh sự nghiệp. Chẳng mấy chốc mà chuyện đến tai chồng chưa cưới của Hoài. Vốn là người nghiêm túc nhưng lại có tính ghen tuông, anh đã khiến cô phải khóc lên khóc xuống, thanh minh đủ kiểu nhưng thi thoảng vẫn nổi cơn nghi ngờ: “Em không có gì với hắn ta thật chứ?”, và nằng nặc đòi Hoài chuyển chỗ làm dù cô đã gắn bó và yêu thích công việc này từ 5 năm nay.

Tuy câu chuyện của anh không lọt ra ngoài, nhưng từ sau đó là cả một quãng thời gian dài khổ sở của anh Nhân. Trong công việc, vị sếp nữ trở nên “hắc xì dầu” một cách quá đáng, tìm mọi cách để moi móc những yếu điểm trong các đề án của anh, luôn tìm cách đổ lỗi cho anh trong mọi chuyện, và nhăm nhe giáng chức, trừ lương. Tuy nhiên, sau giờ làm, thì sếp lại đổi thái độ, tìm cách ve vãn anh. Có lẽ là cô ta muốn anh biết sợ mà… nghe lời. Chỉ đến khi sếp được điều đi để mở chi nhánh miền Trung, anh mới được thở phào, ăn mừng vì thoát nạn.

Còn Nguyên, vì quá sợ hãi, cô đã phải gọi điện xin nghỉ làm hẳn mà vẫn không dám đến công ty một lần nào. Đôi mắt từng trải vô cùng đáng sợ và cái kéo tay thô bạo đó đã thành một nỗi ám ảnh, khiến giờ đây Nguyên thu mình lại trong công việc mới, không dám làm việc trực tiếp với vị sếp ở công ty mới, đến mức có lần cô bị phê bình trong một cuộc họp cuối năm.



source from:*24h
 
Back
Top