[h=2]Nghiện sex, có thể yêu vài cô gái trẻ cùng một lúc, nhiều tay chơi trẻ tuổi ngày nay chỉ coi tình yêu là thứ để thỏa mãn nhục dục tầm thường. Không những thế, những công tử nửa mùa còn ước ao được ngủ với gái Tây một lần xem có gì khác với gái Việt.[/h]
Đáng nói hơn, họ không suy nghĩ đến sự trụy lạc mà coi đó là một việc hết sức bình thường. Thậm chí, họ dùng tất cả những mối quan hệ tay chơi của mình để tìm đến những khách sạn có gái Tây thường xuyên đi lại.
"Hàng" Tây sạch hơn "hàng" Việt?
Không dễ để những tay chơi như thế bộc bạch tâm sự vì theo một nguyên tắc ngầm định của giới ăn chơi Hà thành: "Kẻ ngoại đạo là kẻ cần phải tránh xa". Tuy nhiên, cái may mắn của tôi lại nằm trong chính sự ngu muội của mình. Bởi vì tôi không hiểu biết nên Minh còm (Tây Hồ, Hà Nội) đã được dịp "lên lớp" tôi bằng một mảng kiến thức nằm ngoài vùng phủ sóng của đứa con gái mà như Minh còm nói: "Nếu chỉ cắm đầu vào bàn phím suốt ngày thì giỏi lắm biết cuộc sống ở mức hời hợt". Minh còm là "bạn xã hội" của một người tôi quen thân đã lâu. Chúng tôi gặp nhau vỏn vẹn hai lần, một lần tại sinh nhật Minh, và một lần tại quán Lẩu Dê trên đường Nguyễn Khang.
Minh còm được dân chơi tôn làm "tú ông" với khả năng "biết tuốt" khiến ai nghe nói cũng phải nể phục. Minh người gốc Thái Bình, đã có một vợ và một con gái ở quê nhưng hiện nay, Minh vẫn công khai đi lại với một vài người và thường xuyên đưa đi nhậu nhẹt cùng đám bạn thân tín. Làm lái xe cho một công ty tư nhân, nghe nói đã nhiều lần vợ Minh phải gọi điện thẳng đến chị giám đốc vì muốn cho hai bố con nói chuyện với nhau qua điện thoại khi con gái khóc lóc đòi bố. Vợ Minh còm biết chồng có tính lăng nhăng và vẫn luôn cặp bồ khi vắng nhà, nhưng như sự cam chịu cho con có được một hạnh phúc trọn vẹn.
Minh cho biết: "Hàng Tây hiếm nhưng không phải là quá khó kiếm, nhất là với những người được xếp vào hạng "tú" như Minh. Tuy nhiên, để có thứ "hàng" đặc biệt này, cần người chịu chơi, sành sỏi và có mối quan hệ đặc biệt với chủ khách sạn. Có nghĩa là phải có cầu nối, được sự "thông thương" từ trước, nếu không thì "bói không ra", Minh khẳng định. Mặt khác, theo lời Minh, cần có sự đầu tư, tìm tòi, khéo léo và một cái duyên nhất định vì gái Tây "đắt mà kiêu, tiền không thiếu".
Những cô gái Tây thường rất kiệm lời khi lên giường với trai Việt. Ảnh minh họa
Một đệ tử ruột của Minh còm, là Tín râu (SN 1985) hào hứng vỗ ngực khoe như chạm đúng nọc: Cách đây 5 năm, em đã từng "bóc bánh trả tiền" một "ẻm" người Nga với giá 100 "đô" (USD), tương đương với 1,7 triệu đồng thời điểm đó... Chưa kịp dứt lời, Minh còm gạt phắt đi, chen ngang: "Giá đó xưa rồi em. Bây giờ muốn có "hàng ngoại" ngon, trẻ, đẹp phải ít nhất là 200 "đô", còn giá sẽ cao hơn tùy theo mức độ và thời gian phục vụ. Nếu như "hàng Việt Nam" có cả những chuyến "tàu nhanh" thậm chí chỉ 30 - 50 nghìn với dân lao động bình thường, thì với gái Tây, ngay cả những "ẻm" được xếp vào "hàng quá lứa", "hàng cứng" cũng không bao giờ có giá từ 100 “đô” trở xuống.
Tôi thắc mắc về cái giá ngất trời mà các tay chơi đưa ra thì được Minh còm giải thích: "Hàng Tây đắt cũng một phần vì độ sạch". Theo khả năng hiểu biết ở mức độ sành sỏi của Minh còm thì những cô gái Tây này thường xuyên đi kiểm tra sức khỏe đều đặn mỗi tuần một lần. Họ "hành sự" là do nhu cầu của bản thân chứ không hoàn toàn là do gánh nặng mưu sinh như đại đa số gái Việt. Với họ, khả năng mang mầm bệnh hầu như là không có. Vì con gái Tây cẩn thận đến từng chi tiết ở... trên giường.
"Yêu" không cần ngôn ngữ
Không phải gã trai nào khi tìm đến gái Tây cũng biết tiếng... Tây và không cứ phải là dân chơi mới tìm đến gái Tây để giải tỏa cảm xúc. Đã là dân ăn chơi thuộc dòng mê sex thì hầu như ai cũng có mong muốn được "trải nghiệm" với gái Tây một lần cho bõ đời trai. Tín râu kể lại: Trước đây, Tín chưa bao giờ nghĩ mình lại có ngày được lên giường với một cô gái Tây cao hơn mình cả một cái đầu như thế. Một gã "bạn nhà quê" của Tín, quê ở Vĩnh Phúc sau khi nghe Tín tâm sự nhỏ to chuyện sex với gái Tây thì hào hứng và mơ ước lắm, nhờ Tín "bảo kê" cho một "mối". Anh chàng đó đã phải dành dụm số tiền làm thêm ít ỏi của mình suốt 6 tháng mới có được hai triệu đồng vừa đủ "bo" cho cô nàng thêm 10 “đô” gọi là lấy chỗ đi lại lần sau. Nhưng nói vậy cho "oách" chứ thực ra, những cô gái Tây kiểu này không bao giờ quan tâm đến việc đối tác là ai, ở đâu, làm gì, có bao nhiêu tiền trong túi. Họ chỉ cần đó là người đã được qua "kiểm định chất lượng" từ các khâu trung gian là ok. Với họ, sự gặp lại gần như bị coi là một sự xúc phạm.
Nếu không bắt được tín hiệu quen thuộc, dù là nhiều tiền, bảnh trai hay có duyên đến mấy thì sự kết nối với "gái bao Tây" là điều không tưởng. Thông thường, phải qua rất nhiều tầng lớp trung gian kiểm tra, "hàng" Tây mới lộ diện. Gái Tây đa số thuộc lớp trẻ, đi du lịch Việt Nam lâu ngày và nhu cầu tình dục cao, muốn trải nghiệm cảm giác mới mẻ nên đồng ý làm "hàng". Còn đối với trai Việt, họ mơ đến gái Tây đa phần là vì tò mò, muốn tìm kiếm cảm giác lạ và bổ sung điều đặc biệt trong bộ sưu tập sex của mình.
Để "giao lưu" với những cô gái Tây kiểu tình một đêm như vậy, những gã như Minh, Tín thường ra hiệu bằng các cử chỉ tay. Họ không coi ngôn ngữ là điều cần phải có vì mọi tâm sự của hai bên đều do cách "hành xử" làm tiêu chuẩn. Minh còm kể lại, không giấu giếm một điệu cười sảng khoái: "Lần đầu tiên ở bên "hàng ngoại", mình và cô ấy không hề giao tiếp với nhau một câu nào trong suốt một đêm. Một phần vì quá hồi hộp, lạ lẫm, và phần chủ yếu là do hai người không biết tiếng. Mấy hôm sau gặp lại thằng "cò", nó nháy mắt gửi lời khen của cô gái kia đến mình, nhưng từ đó đến nay, muốn gặp lại cô ấy một lần mà không có cách nào liên lạc. Sau đó, mình đã đi bổ sung vốn tiếng Anh ít ỏi và lần sau có thể tự tin và giao tiếp những câu xã giao. Nhưng ngoài tên và một vài cảm xúc với mình lúc đó, các cô gái Tây thường rất kiệm lời".
Bảo Vy
Xin qúy bạn ủng hộ các nhà tài trợ của chúng tôi . Thành thật cám ơn
Đáng nói hơn, họ không suy nghĩ đến sự trụy lạc mà coi đó là một việc hết sức bình thường. Thậm chí, họ dùng tất cả những mối quan hệ tay chơi của mình để tìm đến những khách sạn có gái Tây thường xuyên đi lại.
"Hàng" Tây sạch hơn "hàng" Việt?
Không dễ để những tay chơi như thế bộc bạch tâm sự vì theo một nguyên tắc ngầm định của giới ăn chơi Hà thành: "Kẻ ngoại đạo là kẻ cần phải tránh xa". Tuy nhiên, cái may mắn của tôi lại nằm trong chính sự ngu muội của mình. Bởi vì tôi không hiểu biết nên Minh còm (Tây Hồ, Hà Nội) đã được dịp "lên lớp" tôi bằng một mảng kiến thức nằm ngoài vùng phủ sóng của đứa con gái mà như Minh còm nói: "Nếu chỉ cắm đầu vào bàn phím suốt ngày thì giỏi lắm biết cuộc sống ở mức hời hợt". Minh còm là "bạn xã hội" của một người tôi quen thân đã lâu. Chúng tôi gặp nhau vỏn vẹn hai lần, một lần tại sinh nhật Minh, và một lần tại quán Lẩu Dê trên đường Nguyễn Khang.
Minh còm được dân chơi tôn làm "tú ông" với khả năng "biết tuốt" khiến ai nghe nói cũng phải nể phục. Minh người gốc Thái Bình, đã có một vợ và một con gái ở quê nhưng hiện nay, Minh vẫn công khai đi lại với một vài người và thường xuyên đưa đi nhậu nhẹt cùng đám bạn thân tín. Làm lái xe cho một công ty tư nhân, nghe nói đã nhiều lần vợ Minh phải gọi điện thẳng đến chị giám đốc vì muốn cho hai bố con nói chuyện với nhau qua điện thoại khi con gái khóc lóc đòi bố. Vợ Minh còm biết chồng có tính lăng nhăng và vẫn luôn cặp bồ khi vắng nhà, nhưng như sự cam chịu cho con có được một hạnh phúc trọn vẹn.
Minh cho biết: "Hàng Tây hiếm nhưng không phải là quá khó kiếm, nhất là với những người được xếp vào hạng "tú" như Minh. Tuy nhiên, để có thứ "hàng" đặc biệt này, cần người chịu chơi, sành sỏi và có mối quan hệ đặc biệt với chủ khách sạn. Có nghĩa là phải có cầu nối, được sự "thông thương" từ trước, nếu không thì "bói không ra", Minh khẳng định. Mặt khác, theo lời Minh, cần có sự đầu tư, tìm tòi, khéo léo và một cái duyên nhất định vì gái Tây "đắt mà kiêu, tiền không thiếu".
Những cô gái Tây thường rất kiệm lời khi lên giường với trai Việt. Ảnh minh họa
Một đệ tử ruột của Minh còm, là Tín râu (SN 1985) hào hứng vỗ ngực khoe như chạm đúng nọc: Cách đây 5 năm, em đã từng "bóc bánh trả tiền" một "ẻm" người Nga với giá 100 "đô" (USD), tương đương với 1,7 triệu đồng thời điểm đó... Chưa kịp dứt lời, Minh còm gạt phắt đi, chen ngang: "Giá đó xưa rồi em. Bây giờ muốn có "hàng ngoại" ngon, trẻ, đẹp phải ít nhất là 200 "đô", còn giá sẽ cao hơn tùy theo mức độ và thời gian phục vụ. Nếu như "hàng Việt Nam" có cả những chuyến "tàu nhanh" thậm chí chỉ 30 - 50 nghìn với dân lao động bình thường, thì với gái Tây, ngay cả những "ẻm" được xếp vào "hàng quá lứa", "hàng cứng" cũng không bao giờ có giá từ 100 “đô” trở xuống.
Tôi thắc mắc về cái giá ngất trời mà các tay chơi đưa ra thì được Minh còm giải thích: "Hàng Tây đắt cũng một phần vì độ sạch". Theo khả năng hiểu biết ở mức độ sành sỏi của Minh còm thì những cô gái Tây này thường xuyên đi kiểm tra sức khỏe đều đặn mỗi tuần một lần. Họ "hành sự" là do nhu cầu của bản thân chứ không hoàn toàn là do gánh nặng mưu sinh như đại đa số gái Việt. Với họ, khả năng mang mầm bệnh hầu như là không có. Vì con gái Tây cẩn thận đến từng chi tiết ở... trên giường.
"Yêu" không cần ngôn ngữ
Không phải gã trai nào khi tìm đến gái Tây cũng biết tiếng... Tây và không cứ phải là dân chơi mới tìm đến gái Tây để giải tỏa cảm xúc. Đã là dân ăn chơi thuộc dòng mê sex thì hầu như ai cũng có mong muốn được "trải nghiệm" với gái Tây một lần cho bõ đời trai. Tín râu kể lại: Trước đây, Tín chưa bao giờ nghĩ mình lại có ngày được lên giường với một cô gái Tây cao hơn mình cả một cái đầu như thế. Một gã "bạn nhà quê" của Tín, quê ở Vĩnh Phúc sau khi nghe Tín tâm sự nhỏ to chuyện sex với gái Tây thì hào hứng và mơ ước lắm, nhờ Tín "bảo kê" cho một "mối". Anh chàng đó đã phải dành dụm số tiền làm thêm ít ỏi của mình suốt 6 tháng mới có được hai triệu đồng vừa đủ "bo" cho cô nàng thêm 10 “đô” gọi là lấy chỗ đi lại lần sau. Nhưng nói vậy cho "oách" chứ thực ra, những cô gái Tây kiểu này không bao giờ quan tâm đến việc đối tác là ai, ở đâu, làm gì, có bao nhiêu tiền trong túi. Họ chỉ cần đó là người đã được qua "kiểm định chất lượng" từ các khâu trung gian là ok. Với họ, sự gặp lại gần như bị coi là một sự xúc phạm.
Nếu không bắt được tín hiệu quen thuộc, dù là nhiều tiền, bảnh trai hay có duyên đến mấy thì sự kết nối với "gái bao Tây" là điều không tưởng. Thông thường, phải qua rất nhiều tầng lớp trung gian kiểm tra, "hàng" Tây mới lộ diện. Gái Tây đa số thuộc lớp trẻ, đi du lịch Việt Nam lâu ngày và nhu cầu tình dục cao, muốn trải nghiệm cảm giác mới mẻ nên đồng ý làm "hàng". Còn đối với trai Việt, họ mơ đến gái Tây đa phần là vì tò mò, muốn tìm kiếm cảm giác lạ và bổ sung điều đặc biệt trong bộ sưu tập sex của mình.
Để "giao lưu" với những cô gái Tây kiểu tình một đêm như vậy, những gã như Minh, Tín thường ra hiệu bằng các cử chỉ tay. Họ không coi ngôn ngữ là điều cần phải có vì mọi tâm sự của hai bên đều do cách "hành xử" làm tiêu chuẩn. Minh còm kể lại, không giấu giếm một điệu cười sảng khoái: "Lần đầu tiên ở bên "hàng ngoại", mình và cô ấy không hề giao tiếp với nhau một câu nào trong suốt một đêm. Một phần vì quá hồi hộp, lạ lẫm, và phần chủ yếu là do hai người không biết tiếng. Mấy hôm sau gặp lại thằng "cò", nó nháy mắt gửi lời khen của cô gái kia đến mình, nhưng từ đó đến nay, muốn gặp lại cô ấy một lần mà không có cách nào liên lạc. Sau đó, mình đã đi bổ sung vốn tiếng Anh ít ỏi và lần sau có thể tự tin và giao tiếp những câu xã giao. Nhưng ngoài tên và một vài cảm xúc với mình lúc đó, các cô gái Tây thường rất kiệm lời".
"Bí mật” của... “nghề"Qua tìm hiểu từ một vài dân chơi như Minh còm, Tín râu, tôi được biết: Hiện nay, ở Hà Nội có một vài khách sạn trên đường Nguyễn Chí Thanh có phục vụ nhu cầu hướng ngoại của dân chơi muốn khẳng định bản thân bằng việc qua đêm với gái Tây. Tất nhiên, không phải khách hàng nào đến với những khách sạn này đều được đáp ứng ngay khi có nhu cầu. Khách phải thuộc diện quen biết từ trước, đã có "tem" và chắc chắn phải có "mật khẩu" của khách sạn thì mới được phục vụ tận tình. Những người bình thường khi vào khách sạn, dù có nhu cầu và có triệu đô, họ cũng không bao giờ dẫn mối trực tiếp vì đó là nguyên tắc và cũng là bí mật của nghề. |
Xin qúy bạn ủng hộ các nhà tài trợ của chúng tôi . Thành thật cám ơn