Cánh diều vàng: Chưa bao giờ chán thế!

T

T$

Guest
(ThuVienBao.com) - Trang trọng, náo nức, hân hoan = chán ngắtMột vị đại biểu khai mạc Cánh diều vàng (CDV) 2010 đã phát biểu hùng hồn rằng: “Hòa trong không khí náo nức của cả nước, Cánh diều vàng..” nhưng thực ra, buổi lễ tôn vinh các giải thưởng phim Việt này không thu hút được mấy người. Bằng chứng là CDV 2010 thay vì được truyền hình trực tiếp trên VTV3, VTV1 như hàng năm thì bị chuyển qua VTV2 – kênh truyền hình gần như không dính dáng đến nghệ thuật.

Ngay cả không khí nhà hát Hòa Bình – nơi tập hợp các nghệ sĩ cũng trống hươ trống hoác, khác hẳn với sự nhộn nhạo của những năm trước. Và xem ra, các nghệ sĩ đến tham gia cũng không mấy mặn mà với giải thưởng điện ảnh này. Bởi giải thưởng được công bố, người đạt giải lên bục nhận kỷ niệm chương, ở dưới vẫn nhiệt tình trò chuyện. Một vài tiếng vỗ tay đơn điệu vang lên nhưng không thể làm xôm thêm không khí quá ảm đạm của cả nhà hát. Ngay cả đến cao trào của buổi trao giải là công bố CDV cho phim truyện nhựa, không khí nhà hát Hòa Bình cũng không khá khẩm hơn được chút nào dù các MC đã ra sức khuấy động.

Tuy nhiên, cũng không thể trách khán giả và khách mời bởi chính họ cũng là những người chịu trận từ một chương trình rườm rà và thiếu chuyên nghiệp. Dù được truyền hình trực tiếp nhưng BTC không hề có sự sắp xếp hợp lý để tạo sự liền mạch cho chương trình.


Nếu như ở một số lễ trao giải của nước ngoài, người công bố và trao giải xuất hiện từ sau cánh gà để tiết kiệm thời gian thì ở CDV, khi MC giới thiệu nghệ sĩ công bố và trao giải, các nhân vật này mới loẹt quẹt đi lên từ phía cuối hội trường. Kết quả là sau mỗi lần mời được các nhân vật này, khán giả truyền hình đã có đủ 3 phút thảnh thơi để uống nước pha trà. Và tiếp theo, họ lại có thêm 4 phút nữa để trò chuyện giữa giờ trong lúc đợi các nghệ sĩ được vinh danh bước lên sân khấu nhận kỷ niệm chương. Trong khi đó phần trao giải lại diễn ra chóng vánh đến mức người xem chưa kịp nhìn mặt, nghe tên người thắng cuộc đã thấy họ mất hút dưới hàng ghế khán giả.Phân phối giải thưởng

Hơn 30 kỷ niệm chương (CDV, CDB), gần 20 bằng khen là kết quả thu được sau hơn 2 tiếng trao giải của Cánh diều vàng 2010. Không hiểu lý do là vì BTC trót đặt quá nhiều kỷ niệm chương hay bởi thương các đơn vị tham gia dự thi mà sinh ra lắm giải thưởng đến vậy. Ngoài Cánh diều vàng, các cánh diều bạc cũng được tôn vinh, thậm chí còn công bố danh sách dài cả trang giấy các bộ phim được… bằng khen. Điển hình như dòng phim truyện nhựa, có 10 phim tham gia thì có tới 1 CDV, 3 CDB và 3 bằng khen. Như vậy là chỉ chưa đến một nửa phim tham gia… không có giải.


Với việc trao giải kiểu phân phối này, các nghệ sĩ gần như không có cơ hội chia sẻ cảm xúc của mình. Ngay cả đến đạo diễn Đào Bá Sơn – đạo diễn (nhân vật quan trọng nhất) của bộ phim đạt CDV là “Long thành cầm giả ca” cũng đành đứng im ru trên sân khấu mà không có cơ hội phát biểu lấy một chút cảm tưởng nào.Quảng cáo lộ liễu

Nếu để ý kỹ có thể thấy với việc trao giải ôm đồm như hiện nay, Hội điện ảnh quảng bá được khá nhiều cho các bộ phim của mình. Đa số các bộ phim có tên trong danh sách đạt bằng khen, CDV, CDB ở các hạng mục không có khán giả quan tâm đều thuộc đơn vị sản xuất là Hội điện ảnh. Có lẽ đây cũng là một trong những lý do khiến con số bằng khen, giải thưởng của CDV nhiều đến chóng mặt như vậy.

Lộ liễu hơn là với trường hợp bộ phim hoạt hình đạt giải CDV “Người con của rồng” của đạo diễn Phạm Minh Trí. Sau khi công bố giải thưởng này, MC của chương trình đã hỏi một câu rất cắc cớ: “Nếu các khán giả nhỏ tuổi muốn được xem bộ phim hoặc khán giả lớn tuổi mua tặng cho con em mình thì phải làm thế nào?”. Đạo diễn Nguyễn Minh Trí rất nhanh chóng trả lời rằng bộ phim này đã có một buổi công chiếu ở ngoài rạp nhưng chưa được phát hành. Nhân đây, đạo diễn cũng tranh thủ kêu gọi sự hợp tác của các đơn vị phát hành để bộ phim có thể ra DVD bán rộng rãi cho khán giả.

Phim không khán giả vẫn lên ngôi

Trong năm nay, CDV có thêm một giải thưởng do báo chí bình chọn cho phim nhựa. Trong phần phát biểu của mình, nhà báo Đinh Trọng Tuấn cho biết: “Phim Việt Nam phân làm dòng phim nghệ thuật, ít khán giả và một dòng phim giải trí thu hút nhiều khán giả nhưng được làm một cách cẩu thả. Tiêu chí của chúng tôi là tìm ra những bộ phim nghệ thuật nhưng vẫn hướng tới số đông khán giả”. Đó có lẽ cũng là tiêu chí của bất cứ khán giả nào yêu thích điện ảnh.

Thế nhưng xem ra tiêu chí mà BTC đặt ra thì không hoàn toàn như vậy. Kết quả là hầu hết các bộ phim được tôn vinh đều… không có khán giả. Ngay cả ở hạng* mục phim truyện nhựa cũng không nằm ngoài tình cảnh chung.

Trong cả 4 phim đạt giải CDV và CDB, chỉ duy nhất “Cánh đồng bất tận” thu hút được công chúng. “Vũ điệu đam mê” dù là một cuộc cải tổ của hãng phim truyện I khi hướng tới giới trẻ và môn nghệ thuật thời thượng (nhảy hiphop) nhưng cũng không thu hút được người xem. Khát vọng Thăng Long được họp báo công chiếu một cách hoành tráng, chiếu ở các rạp hiện đại nhất của Việt Nam nhưng cũng không trụ được lâu. Còn Long Thành cầm giả ca thì gần như không khán giả (dù không thể phủ nhận chất lượng nghệ thuật của bộ phim này).

*Đoàn làm phim “Long Thành cầm giả ca” nhận giải thưởng
Cánh Diều Vàng cho hạng mục phim nhựa.

Trong khi đó, có những bộ phim chiến thắng chưa thực sự thuyết phục. Ví như phim “Vũ điệu đam mê”, ngoài phần quay phim khá ấn tượng thì không có gì để khen. “Khát vọng Thăng Long” dù có nhiều ưu điểm nhưng lại mắc một lỗi trầm trọng là xây dựng nhân vật chính (Lý Công Uẩn – do Quách Ngọc Ngoan thể hiện) quá yếu đuối trong khi* khắc họa quá đậm nét nhân vật phụ là vua Lê Long Đĩnh. Đó chính là lý do vì sao diễn viên Vũ Đình Toàn (vai Lê Long Đĩnh) đảm nhận vai phụ trong bộ phim nhưng lại được đề cử và giành giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất.Được đánh giá là một một trong 2 giải thưởng điện ảnh quan trọng nhất của nước nhà nhưng với cách tổ chức và trao giải như hiện nay, Cánh diều vàng còn lâu lắm mới thu hút được người xem. Và phim Việt vẫn sẽ còn tiếp tục bài ca: “bao giờ cho thấy phim hay?” khi mà các giải thưởng được trao hổ lốn và đại trà như hiện tại!
**


Tùng Chi



2sao.net
 
Back
Top