Tâm sự của "ông trùm" về các chiêu trò "móc túi" trong giới cờ bạc bịp Sài thành

Jolie

Member
[h=2]Trong thế giới cờ gian bạc lận, chuyện thắng thua không phải do đỏ đen hoặc may rủi như người ta thường nghĩ.[/h]
co-bac-bip.jpg

Gắn chíp cho bầu cua
Tay cờ bạc bịp mà chúng tôi lần đầu được tiếp xúc được xem là một trong 4 "tứ trụ" về cờ bạc từ những năm 90 trở lại đây. Người này nổi tiếng tới mức, hễ xuất hiện ở sòng bạc nào thì không mấy tay chơi dám cho vào lập sòng. Giới cờ bạc vẫn truyền tai nhau rằng, nếu đã gặp gã thì chỉ có đường tán gia bại sản.
Theo chân cao thủ sòng bài
Phải mất rất nhiều thời gian lao theo các cuộc chơi cùng một giang hồ tỉnh lẻ, cùng tiếp xúc với nhiều thành phần bất hảo, giang hồ cộm cán, tôi mới gặp được T., (42 tuổi), một tay cờ bạc bịp được đồn thổi rất nhiều ở Sài Gòn. Với vóc dáng cao gầy, mái tóc lốm đốm bạc, đeo đôi kính cận theo kiểu trí thức cũ rất dễ để đánh lừa cảm giác của bất cứ ai lần đầu tiếp cận. Nếu không có lời trích ngang về tiểu sử của T. thì khó hình dung nổi đây chính là "cao thủ" khuynh đảo không biết bao nhiêu sòng bạc ở Sài Gòn bằng chiêu trò bịp bợm.
Gặp người lạ, T. trò chuyện nhỏ giọt, kiệm lời và thái độ dò xét đối phương. Thi thoảng, người này mới buông giọng theo làn khói thuốc. Ánh mắt sắc lẹm liên tục đảo xung quanh. Tay giang hồ tỉnh lẻ đi cùng tôi vội lấy ngay điện thoại, nhắn tin qua máy di động dặn dò: "Ổng ấy luôn cảnh giác với người lạ nên chú mày đừng có hỏi gì nhiều. Đã ngồi vào đây là phải tỏ ra bất cần, kể chuyện phiếm vui vẻ chút, tránh mọi nghi ngờ của ổng. Nếu để lộ thân phận thì ngay đến anh cũng không cứu được đâu. Còn muốn tìm hiểu thêm thì chút nữa bỏ tiền ra mời ăn nhậu và phải chi trả lấy lòng".
Vốn từng tiếp xúc nhiều với tay giang hồ cộm cán, nên tôi cũng chả lạ gì cái kiểu cách dằn mặt của những ông trùm. Vậy nên trong quán cà phê chiều muộn ở ven sông Sài Gòn, tôi liên tục "chém gió", lăm le "lấy số" theo đúng kịch bản đã dựng sẵn mà tay giang hồ tỉnh lẻ chỉ bảo. T., thỉnh thoảng nhìn tôi cười, tỏ ý coi thường. Thậm chí đến cả lời mời ăn nhậu làm quen, chưa kịp dứt lời, gã đã gạt phăng: "Anh bận". Hóa ra, là do T. chẳng cần ngồi cùng mâm với đám "tép riu" như tôi.
Tranh thủ thêm từ các mối quan hệ, vùi thân theo các cuộc bù khú thâu đêm với đủ các trò ăn chơi, cuối cùng tôi cũng được một tên đàn em, từng là đệ tử ruột của T., sắp xếp cho cuộc gặp bên quán nhậu. Khi rượu đã mềm môi, tình giang hồ nổi hứng, lúc này T., mới xuống giọng rủ tôi tiếp tục đi... thư giãn.
Lòng vòng trong màn đêm xám xịt, chiếc xe máy cà tàng của gã cuối cùng cũng dừng ở một nhà nghỉ nằm sâu trong con hẻm tại quận Bình Thạnh. Cả đám ai nấy đều phê men rượu bước vào 3 phòng nghỉ đã được T. đặt chỗ trước. Rượu ngấm dần, tôi vừa đặt lưng xuống, định ngả lưng chút thì đã bị đánh thức dậy. Cạnh bên, cả nhóm 6 người khác cũng đã xuất hiện trong gian phòng chật chội, ngập ngụa khói thuốc lá. T. lớn giọng: "Anh em mình có "xả" vui không?". Dứt lời, một bộ bài tú lơ khơ bọc trong hộp mới cáu được T. ném phịch xuống giường.
Đảo mắt một lượt, gã chằm chằm nhìn vào tôi như muốn truyền đạt thông tin. Mấy tay khác lớn giọng: "Anh Hai sắp người nhanh đi còn lập sòng". Bị đẩy vào thế khó, tôi tìm cách thoái thác: "Lâu rồi em hổng dám chơi bài bạc. Đợt trước có lần đánh bài bạc bịp, bị tụi khác phát hiện nên chặt một đốt ngón tay cảnh cáo. Sợ quá nên không dám bén mảng đến mấy trò đỏ đen đó nữa".
Xòe ngón tay giữa bị cụt ra trước mắt T. và mấy gã khác chứng minh lời nói, tôi chờ đợi. T. chẳng những đồng cảm mà còn trấn an: "Ở đây tụi anh không có bài bạc bịp nên mày thoải mái chơi. Tao ghét cái kiểu anh em chơi gian xảo". Tôi cố gắng liếc ánh mắt cầu cứu tay giang hồ thân tín của T.. Cũng may, nhờ lời biện hộ thêm của hắn, cả nhóm mới chấp nhận cho tôi đứng ngoài cuộc. Cánh cửa phòng đóng sập, T. và 3 gã trong nhóm, mặc quần xà lỏn, xòe tiền dưới chân, kẻ kẹp ví dưới đùi, ngồi xoay quanh chiếu bạc.
Dùng thủ thuật bấm móng tay làm dấu lá bài.
Từ cậu bé lượm ve chai đến ông trùm cờ bạc bịp
Sau lần bị cho là "nhà quê", không dám chơi bài bạc, phải khó khăn lắm, tôi mới lại được sắp xếp những cuộc gặp với T.. Từ mối thâm tình nể nang vì mỗi cuộc vui, tôi luôn giành trả tiền, gã đâm ra quý mến và mới bắt đầu tỉ tê về cuộc đời của mình, hé lộ con đường dẫn đến bài bạc bịp khiến bản thân gã từng rơi vào cảnh bĩ cực.
T. kể, bản thân là con út trong gia đình có 10 anh em quê tận miền Trung. Nhà nghèo đến độ cái ăn còn thiếu trước hụt sau, đến bữa nồi cơm độn khoai tím bầm. Trong số anh em của T. thì có 2 người chết yểu, số còn lại người đi tù, người khác lên bãi vàng mưu sinh. 15 tuổi, T. đã mồ côi và trở thành một thằng bụi đời đúng nghĩa. Ban ngày gã lang thang đi lượm ve chai bán cho đồng nát hoặc lẩn quẩn bên các ga tàu, chợ chờ ai kêu gì làm nấy. Đêm đến thì chui đầu vào các sòng bạc tìm kiếm vận may. Cũng từ đó những lá bài đỏ đen đã ngấm dần trong con người gã.
"Lần ấy tôi đi nhặt lông vịt cho một xưởng đồng nát, thu nhập không đáng là bao, số tiền mỗi tháng dành dụm nhiều lắm cũng được 10 đồng. Mà 10 đồng thời đó lớn lắm. Tối đến chui đầu vào sới bạc nhìn người ta đánh ăn tiền cầm lòng không nổi. Thế là quyết định ăn thua và kết quả "cắn trái ớt", sạch tiền. Một lần khác, tôi ngồi xem người ta đánh từ chiều đến khuya. Vòi vĩnh mãi mới được một tay thắng bạc hào phóng cho 1 đồng. Bài đỏ tôi ăn, rồi đến cầm cái cũng ăn vừa đến mờ sáng thì gom hết sòng hôm đó. Nhưng sáng mở mắt dậy thấy trong túi không còn tiền mới biết rằng mình đã bị những người thua bài hôm qua móc sạch"- T nhớ lại.
Sau hai lần chơi bạc nhưng dù thắng hay thua vẫn bị lột hết tiền. Trong đầu óc cậu bé 15 tuổi đã hình thành nên một suy nghĩ phải làm sao chơi bạc mà không bao giờ thất bại? Gã bắt đầu lân la đến các sòng bạc quan sát, theo dõi, học hỏi. Với những mánh khóe những chiêu trò lượm lặt được trong sới bạc phố huyện, gã đã đem đi đánh "bạc điếm" (đánh gian lận) để "ăn rỉa" trong các sòng nhỏ lẻ. Nhưng với bấy nhiêu ấy lại chưa đủ với bản tính ăn lớn của mình. Gã đã tích góp những gì có được để làm một canh bạc "hoành tráng".
Kết quả cuối cùng trong canh bạc ý nghĩa của cuộc đời lại thua vì gặp phải tay "thợ" cao tay. "Sau này khi nằm trong trại giam tỉnh, gặp một "phù thủy" bài đích thực và được chỉ giáo thật sự tôi mới được biết, trong canh bạc đỏ đen lúc nào cũng có những trò gian lận để qua mắt người chơi. Lúc ấy mới ngộ ra rằng hóa ra muốn thu gom được tiền của những con bạc khát nước, "say máu" sát phạt, mình phải thật sự cao tay và lọc lõi mới có thể kiếm ăn được. Học "đánh bạc" cũng như học võ công thôi. Phải thường xuyên tập luyện cộng thêm đó là "tuệ căn" của người tập tới đâu mới có thể biến kỹ năng thành kỹ xảo để nâng cao tay nghề thành đỉnh", gã cao thủ bài bạc chân tình tâm sự.
Kỳ tới: “Tầm sư học đạo” và những chiêu trò cờ bạc bịp

Nguoi Dua Tin




 
Back
Top