Chỉ trên con phố ngắn, đã có hàng chục nhà hàng cấp tập mở ra, biến con phố nhỏ thành khu karaoke "chui" có tiếng tại quận Q1 bằng các chiêu trò kinh doanh bạt mạng.
Khách trên phố Ngô Văn Năm.
Họ dùng chân dài canh cửa, ngăn phòng để ca hát, tuyển người đẹp, hotgirl ăn mặc khiêu khích, trong những bộ cánh gợi tình bó sát, lúng liếng mời khách với nụ cười rạng rỡ trên môi. Khi đối chiếu thông tin ở cơ quan cấp giấy phép kinh doanh karaoke tại Sở VHTT&DL TPHCM, chúng tôi hoàn toàn bất ngờ khi hàng loạt nhà hàng chưa hề được cấp phép vẫn ngang nhiên kinh doanh loại hình giải trí này. Chúng tôi quyết định đi tìm thêm sự thật về cách kinh doanh bất chấp của nhiều nhà hàng khác.
Chân dài hầu rượu
Tối 5/12, chúng tôi quay lại cung đường này với một nhóm bạn quốc tịch Trung - Nhật. Vì đây là nhóm khách doanh nhân vừa mới đến làm tại văn phòng đại diện xuất khẩu vật liệu xây dựng ở thành phố nên họ tỏ ra khá hào hứng, chúng tôi tiếp tục dùng thức ăn tối tại G... Sau đó đi bộ về đoạn trung tâm tính từ số nhà 11-19 Ngô Văn Năm.
Ba nam nhân viên trang phục veston đên lập tức túa ra, mời chào bằng cả tiếng Nhật, Hoa. Chúng tôi chọn A, một nhà hàng được mệnh danh dễ dàng phục vụ tất tần tật các loại dịch vụ dành cho khách. Trước cửa, ngoài nam nhân viên còn có hai cô đào gợi cảm, mặc váy màu nuy bó sát lượn ra khoe tài. Tay bạn Nhật Kobe Tosida hỏi thẳng: " Kono mishe ha onna to karaoke ga arimasuka?"(tạm dịch: Ở đây có gái và karaoke không?).
Chân dài hất mái tóc nhuộm đỏ chỉn chu, dịu giọng bằng tiếng Nhật khẳng định có cả gái và dàn karaoke xịn. Tại đây, không khí thật nhộn nhịp với sự xuất hiện 20 người đẹp đứng sẵn từ trước. Tuổi đôi mươi nhan sắc rạng rỡ, chân dài đồng loạt diện áo dài hồng, mỏng bằng chất liêu vải rủ, nội y đen nổi lên bần bật trên lớp da trắng bóc. Môi xinh lúng liếng, cử chỉ nhanh nhẹn cùng đàn chị quản lý dìu khách lên tận lầu 2.
Tại đây, chúng tôi tiếp tục được lựa “đào”. Chân dài xếp thành hai hàng, tốp này tiến lên, rồi lùi lại dành khoảng trống cho tốp sau. Chúng tôi nhận ra trong số này có rất nhiều hotgirl, người mẫu PG. Tuy dùng trang phục áo dài, nhưng có thể thấy sự nổi bật của mẫu N, hotgirl KN.. trong số những kiều nữ đứng đong đưa để khách lựa chọn. Khoảng 10 phút, cả nhóm chọn được 7 mỹ nhân ưng ý để hầu rượu, hát cùng nhau trong suốt cuộc vui.
Bia, rượu mạnh được nguỵ trang dán mác Nhật, Hàn được bày ra bàn. Phòng ở đây được thiết kế khá đơn giản, gồm 4 chiếc bàn nhỏ kê sát nhau. Trên mỗi bàn có logo nhà hàng, tường là hình vẽ thiếu nữ theo hội hoạ Nhật Bản. Bao quanh bốn bàn là sofa màu xanh đen hình chữ U. Sau màn chọn đào, các chân dài bắt đầu chủ động tách tốp. “Ngồi riêng từng cặp trên sofa, giữ cự ly khá xa để dễ bề tâm sự”, kiều nữ tên Hiền, quê Trà Vinh nhiệt tình cho biết khi quàng tay ôm anh bạn đi cùng cùng tôi, đặt lên đó nụ hôn nhiệt tình.
Trái với bảng giá đắt đỏ mà chúng tôi phải chi trả lên đến 1 triệu đồng/người, thiết bị nội thất ở đây cực kì xuống cấp, sàn lót nhà tung lên nền xi măng, hệ thống lạnh yếu lại không có toilet trong phòng. Ngay cả dàn karaoe, quản lý cho biết được chuyển dàn máy từ Nhật qua nhưng cũng rất cũ, điều khiển từ xa để đăng kí bài hát thỉnh thoảng hết pin phải đem đi sạc mới sử dụng được. Thế nhưng khách đến vẫn đầy ắp.
Anh bạn trong nhóm người Trung Quốc tên Lý Trưong Quyền bấm bài hát tiếng Trung có giai điệu khá quen thuộc Shanghaitan (Bến Thượng Hải). Cả nhóm đứng dậy, tất cả mỹ nữ đứng phía sau quàng tay ôm lấy khách, đong đưa cơ thể theo nhịp bài hát đầy ẩn ý. Anh bạn người Trung Quốc hỏi khẽ tôi: "Mấy cô này có đi khách sạn luôn không?”. Tôi thản nhiên hỏi lại ngay chính cô gái mà Quyền chọn thì nhận được câu trả lời: “Bay khi tan ca anh nhé. Giá 350USD”. Bạn tôi nhảy vào chất vấn: “Sao đắt thế. Nghe là chỉ 200 mà. Bên Kinno, Cat..., Live... đẹp lắm cũng 250USD à!”.
Cô nàng trút ngay bộ dạng ngây thơ, đanh đá đốp lại: “Tụi bên đó (Kin no...) trước đây cùng nhóm với bọn em. Nhưng giờ cách ly ra rồi. Bọn nó toàn hàng dọn lại (tức đã qua giải phẫu bơm ngực, mông má...), còn tụi em toàn hàng chất lượng, nói đoạn cô gái trẻ đưa tay lên ngực mình nắn vài vòng thị phạm trong tiếng hò reo của "đồng nghiệp", tiếng huýt gió khe khẽ của các tay chơi đi cùng.
Không dừng lại đó, khi khách có nhu cầu đi toalet, lập tức vị khách sẽ được chân dài ngồi bàn tháp tùng vào tận bên trong. Đó cũng là khoảnh khắc chân dài tranh thủ "nhá hàng" giúp khách đưa ra quyết định sau cùng có làm tiếp tăng hai không.
Chiêu trò kinh doanh bạt mạng và đắt đỏ
Vào quán A , chúng tôi chọn cách tính giá theo đầu người với mức giá 40USD mỗi người chưa tính phí VAT, dịch vụ đi kèm. Ấy vậy mà chỉ vỏn vẹn có bia 5 chai ken, rượu không nhãn mác được nguỵ trang khéo léo trong những chai tiếng Tàu, tiếng Nhật được xếp đặt tinh vi trên bàn. Trái cây chỉ lèo tèo vài món đơn giản như: ổi, mận, dưa hấu, sơ ri. Anh bạn gọi thêm tô phở, giở menu thấy bảng giá 20USD (430 ngàn đồng), đĩa mì 15 USD (320 ngàn đồng). Tính trung bình, tổng chi phí cho một nhóm 7 người đi hát karaoke ở đây rơi vào tầm 12-15 triệu đồng.
Nhiều chân dài ở đây đều khẳng định họ được chia 15-20 USD, mỗi khi được khách chọn hầu rượu. Chưa tính tiền tip và thuế VAT. Một đêm quán A đón hàng trăm khách, số tiền thu được lên đến vài trăm triệu, đủ để lôi kéo, quyến rũ những cô gái trẻ dấn thân và khuất lấp dư luận? Để cạnh tranh, nhân viên cũng không ngại ngần chèo kéo khách vào quán gây mất trật tự an ninh khu phố.
Theo nhiều nguồn tin, A hút khách Nhật, Hàn nhờ kĩ năng quản lý, tráo đổi “đào” liên tục của tay chủ quán. Người đàn ông này tên T, từng là nhân viên phục vụ tại một quán ăn theo phong cách Nhật cũng nằm trên cung đường này do bà Nishi..., một geisha Nhật chính hiệu thành lập cách đây hơn chục năm.
Năm 2011, anh ta tách ra làm riêng. Với kinh nghiệm làm thuê lâu năm, T đủ chiêu trò để đối phó với cơ quan chức năng. Anh ta ngày một bành trướng cơ ngơi, tuyển nhiều gái trẻ đẹp để cạnh tranh chủ cũ. Tuy không được cách phép kinh danh karaoke,A vẫn công khai chào khách vào hát, có đào mua vui tận phòng. Bước qua sảnh chính, khách tiến vào lối đi nhỏ hẹp, hệ thống tường bao, cầu thang cũ kĩ mà nhìn quanh chúng tôi vẫn không thấy lối thoát hiểm hay các thiết bị phòng cháy chữa cháy.
Một chân dài hầu bàn cho biết, với mức giá 40 USD/người, mỹ nữ được chọn sẽ thụ hưởng 20USD, số còn lại là dành cho chủ nhà hàng. Thành ra một đêm chỉ với 100 khách, thu nhập của nhà hàng trở thành món hời béo bở.
Đào ngồi tiếp khách, ngoài mức lương cơ bản, dao động từ 2,2-3 triệu/tháng còn kiêm thêm nghề gái gọi với mức phí trần 300 USD, mà điểm tập kết thường chuỗi khách sạn trên đường TKH, LTT Q.1... So với mặt bằng chung thì đây là cái giá khá cao, góp phần đẩy những cô gái trẻ, các bạn nữ sinh viên các trường đại học, các bạn theo học trung tâm Nhật ngữ như TT, BT vào con đường tệ nạn.
Qua điều tra, chúng tôi được biết học viên nữ khi ghi danh học tiếng Nhật tại trường TT, đường Điện Biên Phủ Q1 TP.HCM sẽ được đích danh quản lý của nhiều nhà hàng đóng đô tại Ngô Văn Năm mời gọi để về đầu quân với đề nghị kiếm tiền hấp dẫn. K.., cô gái được mệnh danh hoa khôi quán A kể về những ngày mình bay khách. Và hầu như tất cả chân dài tham gia đường bay đều cao vốn lận lưng tiếng Nhật, Trung giao tiếp khá, đủ để phục vụ tất cả yêu cầu của khách hàng. Khách Nhật chịu chi lắm, có hôm thoả thuận là 300USD, thế nhưng khi "xong việc", họ bo gấp đôi.Với lợi thế khu trung tâm, khách hàng chọn lọc, không tiếp trực tiếp khách Việt thế nên một loạt nhà hàng kinh doanh karaoke, rượu mạnh không phép trên cung đường này như: Chaga.., White..., Ko..., Liven..., Ka...., vẫn ngày đêm tung chiêu trò lôi kéo khách nhằm tìm cách để vượt mặt nhau.
Những tệ nạn từ đây đang ngày một mở rộng, như một vệt dầu loang trong bộ phận những cô gái trẻ, muốn biến giấc mơ thành thị nhiều tiền nhanh chóng thành sự thật. Chúng tôi cũng từng nhận nhiều đơn thư phản ánh tiêu cực của cán bộ hưu trí phường. Vậy mà gần hai năm qua, nhà hàng vẫn hoạt động táo bạo hơn, trong sự im lặng khó hiểu của cơ quan chức năng?
Theo Vietnamnet
Xin qúy bạn ủng hộ các nhà tài trợ của chúng tôi . Thành thật cám ơn
Khách trên phố Ngô Văn Năm.
Họ dùng chân dài canh cửa, ngăn phòng để ca hát, tuyển người đẹp, hotgirl ăn mặc khiêu khích, trong những bộ cánh gợi tình bó sát, lúng liếng mời khách với nụ cười rạng rỡ trên môi. Khi đối chiếu thông tin ở cơ quan cấp giấy phép kinh doanh karaoke tại Sở VHTT&DL TPHCM, chúng tôi hoàn toàn bất ngờ khi hàng loạt nhà hàng chưa hề được cấp phép vẫn ngang nhiên kinh doanh loại hình giải trí này. Chúng tôi quyết định đi tìm thêm sự thật về cách kinh doanh bất chấp của nhiều nhà hàng khác.
Chân dài hầu rượu
Tối 5/12, chúng tôi quay lại cung đường này với một nhóm bạn quốc tịch Trung - Nhật. Vì đây là nhóm khách doanh nhân vừa mới đến làm tại văn phòng đại diện xuất khẩu vật liệu xây dựng ở thành phố nên họ tỏ ra khá hào hứng, chúng tôi tiếp tục dùng thức ăn tối tại G... Sau đó đi bộ về đoạn trung tâm tính từ số nhà 11-19 Ngô Văn Năm.
Ba nam nhân viên trang phục veston đên lập tức túa ra, mời chào bằng cả tiếng Nhật, Hoa. Chúng tôi chọn A, một nhà hàng được mệnh danh dễ dàng phục vụ tất tần tật các loại dịch vụ dành cho khách. Trước cửa, ngoài nam nhân viên còn có hai cô đào gợi cảm, mặc váy màu nuy bó sát lượn ra khoe tài. Tay bạn Nhật Kobe Tosida hỏi thẳng: " Kono mishe ha onna to karaoke ga arimasuka?"(tạm dịch: Ở đây có gái và karaoke không?).
Chân dài hất mái tóc nhuộm đỏ chỉn chu, dịu giọng bằng tiếng Nhật khẳng định có cả gái và dàn karaoke xịn. Tại đây, không khí thật nhộn nhịp với sự xuất hiện 20 người đẹp đứng sẵn từ trước. Tuổi đôi mươi nhan sắc rạng rỡ, chân dài đồng loạt diện áo dài hồng, mỏng bằng chất liêu vải rủ, nội y đen nổi lên bần bật trên lớp da trắng bóc. Môi xinh lúng liếng, cử chỉ nhanh nhẹn cùng đàn chị quản lý dìu khách lên tận lầu 2.
Tại đây, chúng tôi tiếp tục được lựa “đào”. Chân dài xếp thành hai hàng, tốp này tiến lên, rồi lùi lại dành khoảng trống cho tốp sau. Chúng tôi nhận ra trong số này có rất nhiều hotgirl, người mẫu PG. Tuy dùng trang phục áo dài, nhưng có thể thấy sự nổi bật của mẫu N, hotgirl KN.. trong số những kiều nữ đứng đong đưa để khách lựa chọn. Khoảng 10 phút, cả nhóm chọn được 7 mỹ nhân ưng ý để hầu rượu, hát cùng nhau trong suốt cuộc vui.
Bia, rượu mạnh được nguỵ trang dán mác Nhật, Hàn được bày ra bàn. Phòng ở đây được thiết kế khá đơn giản, gồm 4 chiếc bàn nhỏ kê sát nhau. Trên mỗi bàn có logo nhà hàng, tường là hình vẽ thiếu nữ theo hội hoạ Nhật Bản. Bao quanh bốn bàn là sofa màu xanh đen hình chữ U. Sau màn chọn đào, các chân dài bắt đầu chủ động tách tốp. “Ngồi riêng từng cặp trên sofa, giữ cự ly khá xa để dễ bề tâm sự”, kiều nữ tên Hiền, quê Trà Vinh nhiệt tình cho biết khi quàng tay ôm anh bạn đi cùng cùng tôi, đặt lên đó nụ hôn nhiệt tình.
Trái với bảng giá đắt đỏ mà chúng tôi phải chi trả lên đến 1 triệu đồng/người, thiết bị nội thất ở đây cực kì xuống cấp, sàn lót nhà tung lên nền xi măng, hệ thống lạnh yếu lại không có toilet trong phòng. Ngay cả dàn karaoe, quản lý cho biết được chuyển dàn máy từ Nhật qua nhưng cũng rất cũ, điều khiển từ xa để đăng kí bài hát thỉnh thoảng hết pin phải đem đi sạc mới sử dụng được. Thế nhưng khách đến vẫn đầy ắp.
Một đêm nhộn nhịp trên phố Ngô Văn Năm. |
Cô nàng trút ngay bộ dạng ngây thơ, đanh đá đốp lại: “Tụi bên đó (Kin no...) trước đây cùng nhóm với bọn em. Nhưng giờ cách ly ra rồi. Bọn nó toàn hàng dọn lại (tức đã qua giải phẫu bơm ngực, mông má...), còn tụi em toàn hàng chất lượng, nói đoạn cô gái trẻ đưa tay lên ngực mình nắn vài vòng thị phạm trong tiếng hò reo của "đồng nghiệp", tiếng huýt gió khe khẽ của các tay chơi đi cùng.
Không dừng lại đó, khi khách có nhu cầu đi toalet, lập tức vị khách sẽ được chân dài ngồi bàn tháp tùng vào tận bên trong. Đó cũng là khoảnh khắc chân dài tranh thủ "nhá hàng" giúp khách đưa ra quyết định sau cùng có làm tiếp tăng hai không.
Chiêu trò kinh doanh bạt mạng và đắt đỏ
Vào quán A , chúng tôi chọn cách tính giá theo đầu người với mức giá 40USD mỗi người chưa tính phí VAT, dịch vụ đi kèm. Ấy vậy mà chỉ vỏn vẹn có bia 5 chai ken, rượu không nhãn mác được nguỵ trang khéo léo trong những chai tiếng Tàu, tiếng Nhật được xếp đặt tinh vi trên bàn. Trái cây chỉ lèo tèo vài món đơn giản như: ổi, mận, dưa hấu, sơ ri. Anh bạn gọi thêm tô phở, giở menu thấy bảng giá 20USD (430 ngàn đồng), đĩa mì 15 USD (320 ngàn đồng). Tính trung bình, tổng chi phí cho một nhóm 7 người đi hát karaoke ở đây rơi vào tầm 12-15 triệu đồng.
Nhiều chân dài ở đây đều khẳng định họ được chia 15-20 USD, mỗi khi được khách chọn hầu rượu. Chưa tính tiền tip và thuế VAT. Một đêm quán A đón hàng trăm khách, số tiền thu được lên đến vài trăm triệu, đủ để lôi kéo, quyến rũ những cô gái trẻ dấn thân và khuất lấp dư luận? Để cạnh tranh, nhân viên cũng không ngại ngần chèo kéo khách vào quán gây mất trật tự an ninh khu phố.
Những màn karaoke ôm thế này tồn tại đã lâu trên phố Ngô Văn Năm. |
Năm 2011, anh ta tách ra làm riêng. Với kinh nghiệm làm thuê lâu năm, T đủ chiêu trò để đối phó với cơ quan chức năng. Anh ta ngày một bành trướng cơ ngơi, tuyển nhiều gái trẻ đẹp để cạnh tranh chủ cũ. Tuy không được cách phép kinh danh karaoke,A vẫn công khai chào khách vào hát, có đào mua vui tận phòng. Bước qua sảnh chính, khách tiến vào lối đi nhỏ hẹp, hệ thống tường bao, cầu thang cũ kĩ mà nhìn quanh chúng tôi vẫn không thấy lối thoát hiểm hay các thiết bị phòng cháy chữa cháy.
Một chân dài hầu bàn cho biết, với mức giá 40 USD/người, mỹ nữ được chọn sẽ thụ hưởng 20USD, số còn lại là dành cho chủ nhà hàng. Thành ra một đêm chỉ với 100 khách, thu nhập của nhà hàng trở thành món hời béo bở.
Đào ngồi tiếp khách, ngoài mức lương cơ bản, dao động từ 2,2-3 triệu/tháng còn kiêm thêm nghề gái gọi với mức phí trần 300 USD, mà điểm tập kết thường chuỗi khách sạn trên đường TKH, LTT Q.1... So với mặt bằng chung thì đây là cái giá khá cao, góp phần đẩy những cô gái trẻ, các bạn nữ sinh viên các trường đại học, các bạn theo học trung tâm Nhật ngữ như TT, BT vào con đường tệ nạn.
Qua điều tra, chúng tôi được biết học viên nữ khi ghi danh học tiếng Nhật tại trường TT, đường Điện Biên Phủ Q1 TP.HCM sẽ được đích danh quản lý của nhiều nhà hàng đóng đô tại Ngô Văn Năm mời gọi để về đầu quân với đề nghị kiếm tiền hấp dẫn. K.., cô gái được mệnh danh hoa khôi quán A kể về những ngày mình bay khách. Và hầu như tất cả chân dài tham gia đường bay đều cao vốn lận lưng tiếng Nhật, Trung giao tiếp khá, đủ để phục vụ tất cả yêu cầu của khách hàng. Khách Nhật chịu chi lắm, có hôm thoả thuận là 300USD, thế nhưng khi "xong việc", họ bo gấp đôi.Với lợi thế khu trung tâm, khách hàng chọn lọc, không tiếp trực tiếp khách Việt thế nên một loạt nhà hàng kinh doanh karaoke, rượu mạnh không phép trên cung đường này như: Chaga.., White..., Ko..., Liven..., Ka...., vẫn ngày đêm tung chiêu trò lôi kéo khách nhằm tìm cách để vượt mặt nhau.
Những tệ nạn từ đây đang ngày một mở rộng, như một vệt dầu loang trong bộ phận những cô gái trẻ, muốn biến giấc mơ thành thị nhiều tiền nhanh chóng thành sự thật. Chúng tôi cũng từng nhận nhiều đơn thư phản ánh tiêu cực của cán bộ hưu trí phường. Vậy mà gần hai năm qua, nhà hàng vẫn hoạt động táo bạo hơn, trong sự im lặng khó hiểu của cơ quan chức năng?
Xin qúy bạn ủng hộ các nhà tài trợ của chúng tôi . Thành thật cám ơn