Bước Chân Đời

G

Guest

Guest
Một góc đường một lối về mệt mỏi
Chân bước lê nhịp chậm sỏi đá buồn !
Lá bay bay chiều sắc tím buồn vương
Đường hoang vắng hàng thông già ủ rũ


Cô độc quá ,góc đời rêu bám phủ !
Chút hương xưa lối cũ nhạt phai mờ
Đời lạnh buồn khô héo một vần thơ
Mây xám ngắt phủ mờ âm u tối.


Nẻo đường ơi ! Chừng như ta lạc lối
Nắng không hồng mây cũng đã buồn trôi
Từ ngày thu tiển biệt lá xa khơi
Đông trở lạnh, lạnh nổi buồn băng giá.


Con thuyền xưa tách buồm sang bến lạ
Ta lạc bờ nên chẵng biết về đâu ?
Chẵng còn chi nơi bến hẹn giang đầu
Sương khói phủ mây chiều buồn bến vắng.


Vẫn miệt mài gót chân đời thầm lặng
Chầm chậm buồn qua lối cũ đường xưa
Lê nổi sầu từng bước dưới cơn mưa
Nghe hoang lạnh , hồn rơi từng giọt nhớ !


Một con tim đã bao mùa tan vỡ
Một góc đời duyên nợ xót xa đau
Từng nét buồn nối tiếp chất lên nhau
Làm trĩu nặng bước chân đời cô lữ.


PT.937
 
Back
Top