Một chuyện xưa nay hiếm lại xảy ra, hai ông bạn thân chỉ qua một bữa nhậu đã quyết định đổi vợ cho nhau.
Chị Lan luôn sống trong dày vò bởi sai lầm của mình trong quá khứ.
Đó không chỉ là hành vi vi phạm pháp luật mà còn trái với luân thường đạo lý…
Từ tình cảm hàng xóm
Tìm về xã Sơn Phú, huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh nơi cách đây hơn 10 năm xảy ra câu chuyện thật như đùa, hầu hết những người dân nơi đây đều biết, nhiều người lắc đầu ngán ngẩm về những người liên quan đến sự việc. Có người còn nói: “Sống chừng này tuổi rồi, tôi mới chứng kiến một chuyện lỳ lạ như vậy. Thật không có gì là không thể khi người ta đã có chút men trong người”, bà Vinh cho biết.
Lùi lại khoảng thời gian hơn 10 năm về trước, đôi vợ chồng Nguyễn Thị Lan, SN 1966 và Nguyễn Đình Toàn, SN 1959, cũng như bao gia đình khác hàng ngày cặm cụi bên đồng ruộng để lo cho cuộc sống gia đình. Cuộc sống dù có thiếu thốn nhưng họ vẫn thấy hạnh phúc khi 4 đứa con ngày càng trưởng thành, chăm ngoan. Cuộc sống của những con người này sẽ mãi yên bình như vậy nếu ngày đó họ không chuyển về xã Sơn Phú (huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh) để sinh sống.
Tại đây, họ gặp gỡ, kết giao với vợ chồng anh Nguyễn Hồng Lương, SN 1962 và chị Nguyễn Thị Hoa, SN 1960. Sau một thời gian quen biết, hai đôi vợ chồng dần trở nên thân thiết, thường xuyên qua lại nhà nhau. Họ thân nhau tới mức, bát cơm, con cá, bó rau cũng được chia đôi mỗi khi gia đình nào thiếu. Khi một trong hai gia đình có công việc bận phải về nhà muộn, nhà kia sẵn sàng chăm sóc cho những đứa con của gia đình đó. Cứ vào dịp lễ họ lại tổ chức những buổi tiệc nhỏ để vun đắp tình cảm giữa hai gia đình.
Sau mỗi lần đi làm về, hai cặp vợ chồng Lương và Toàn thường tụ tập ở nhà anh Lương để ăn uống với nhau. Vì vừa là những người bạn, vừa là những người cùng hùn vốn làm ăn nên hai gia đình càng trở nên thân thiết. Có thời gian để thuận lợi cho việc làm ăn buôn bán, những đứa con của gia đình này được gửi lại cho gia đình kia. Nếu như gia đình kia bận việc thì lại được gửi qua anh em họ hàng và bà con chòm xóm, có khi chị em tự chăm sóc mỗi khi bố mẹ đi vắng.
Có lẽ chính điều đó đã tạo nên mối duyên oan nghiệt giữa hai cặp vợ chồng. Anh Lương là người nhanh nhẹn, hoạt bát, có duyên ăn nói nên trải qua một thời gian dài chơi và trò chuyện cùng chị Lan, người đàn ông này đã nảy sinh tình cảm khi nào không hay. Mặc dù họ vẫn ý thức mình đã có gia đình riêng và là bạn thân của nhau nhưng như ma xui quỷ khiến, họ không làm chủ được con tim.
Đến việc đổi chác sau bữa nhậu
Sáng hôm sau, 4 con người đó vẫn sinh sống bình thường. Nhưng, sự hòa thuận của hai cặp vợ chồng “đã đổi” ấy không được bao lâu khi một đôi đã trót đem lòng trắc ẩn có quan hệ tình cảm từ lâu, còn một đôi bị động vì không hề có tình cảm gì. Càng ngày, anh Toàn càng bất mãn khi thấy vợ mình có tình cảm thân thiết với bạn mình là anh Lương, trong khi chị Hoa với mình lại không hề có chút tình cảm gì với mình.
Thấy tình cảm vợ chồng rạn nứt, nhiều lần anh Toàn góp ý với vợ nên chấm dứt cuộc trao đổi này, đừng làm như vậy nữa, nhưng vì trong thâm tâm chị Lan đã có tình cảm với anh Lương nên người đàn bà này chỉ ậm ờ cho qua chuyện. Nhiều ngày sau đó, chị Lan vẫn có những hành vi quan hệ bất chính với anh Lương.
Những hành động trên không những khiến anh Toàn mà chính chị Hoa cũng thấy khó chịu. Vì cùng chung hoàn cảnh nên họ hiểu và thông cảm cho nhau, cả hai cùng làm tất cả mọi chuyện để mong hai gia đình được trở lại như xưa. Thế nhưng, niềm mong ước đó càng ngày càng trở nên xa vời, trong khi giữa họ lại không hề có tình cảm gì ngoài tình cảm bạn bè chân chính.
Như một quy luật tự nhiên, khi sự kìm nén đã quá sức của nó ắt sẽ bùng nổ. Cũng vậy, sau nhiều lần bắt gặp vợ mình “tòm tem” với ông bạn thân, lòng sĩ diện của một kẻ đàn ông trong anh Toàn trỗi dậy. Để giải tỏa cơn bực bội của mình, anh Toàn đã châm lửa đốt cháy căn nhà mà vợ mình đã sang sống với anh Lương. Không nhiều thiệt hại, không có mất mát về người nhưng anh Toàn đã bị bắt và phải đi tù gần một năm.
Chỉ vì muốn níu kéo hạnh phúc gia đình mà anh Toàn đã phải trả cái giá quá đắt. Thế nhưng, anh cũng không hề biết đó chỉ màn dạo đầu cho chuỗi bi kịch liên quan đến cuộc đời mình và gia đình.
Kết cục buồn
Nói về anh Nguyễn Đình Toàn, sau phút nông nổi không làm chủ được bản thân, Toàn đã châm lửa đốt cháy ngôi nhà của gia đình anh Lương. Rất may khi đó là ban ngày nên sự việc đã được người dân sống gần đó phát hiện và dập tắt. Mặc dù chưa bị thiệt hại về người, nhưng anh Toàn đã bị TAND Hương Sơn xét xử và tuyên phạt một năm tù giam.
Đó không chỉ là nỗi ấm ức trong lòng mà là sự tủi nhục của bà con họ hàng người đàn ông này. Những tưởng sau khi sự việc động trời trên xảy ra, chị Lan sẽ hồi tâm thức tỉnh, không ngu muội theo cuộc tình trái ngang đó, thế nhưng mọi việc lại càng tồi tệ hơn trước khi chị bỏ chồng, đi theo người tình.
Khi anh Toàn mãn hạn ra tù, người vợ đã về chung sống với anh Lương, còn người vợ “được gán ghép” là chị Hoa không còn sinh sống trong ngôi làng này nữa. Hỏi ra, người đàn ông này mới biết, vì không chấp nhận cuộc sống trái ngang nên chị Hoa dắt theo hai con vào miền Nam sinh sống. Chị làm như vậy phần vì không có chút tình cảm gì với Toàn, phần vì bố mẹ chị kịch liệt phản đối chuyện hoán đổi mất luân thường đạo lý.
Đã bao nhiêu năm trôi qua, người dân nơi đây vẫn không giấu được nỗi buồn trong lòng với mối duyên oan nghiệt mà hai cặp vợ chồng ấy đã tạo nên.
Sau khi diễn ra buổi tiệc “đổi vợ”, mặc dù chính quyền địa phương, các tổ chức đoàn thể và bà con làng xóm đã hết lòng động viên, khuyên giải, vận động hai gia đình để hai cặp vợ chồng trở lại chung sống với nhau đúng nghĩa, để những đứa con được sống với cả mẹ, lẫn cha… thế nhưng tình thế vẫn không xoay chuyển.
Ông Nguyễn Như Tùng, nguyên trưởng xóm Công Đẳng, xã Sơn Phú, huyện Hương Sơn thời điểm đó nói: “Chỉ thương cho hai cô con gái của anh Toàn và chị Lan, sau khi thấy mẹ chúng sang ở với anh Lương, chúng chán nản và tủi nhục vì mỗi khi đến trường đều bị bạn bè trêu chọc”.
Từ đó hai em thường xuyên bỏ học, theo chúng bạn xấu lang thang khắp nơi, nhiều khi cả tuần mới về nhà. Mặc dù không thấy hai con gái nhỏ về nhà nhưng người mẹ ấy vẫn không chút lo lắng, quan tâm. Học hết lớp 9, Ngân đã bỏ nhà đi lang thang khắp nơi, lúc đầu là ở trong huyện rồi sau đó đi các tỉnh lân cận. Không lâu sau đó Ngân kéo theo em gái mình vào miền Nam phiêu bạt.
Ít tuổi, sống đơn độc nơi chốn đô thị phồn hoa nên hai em đã làm tất cả những việc có thể để nuôi sống bản thân mình. Sau thời gian sinh sống, hai chị em bắt đầu quen dần với cuộc sống xô bồ nơi đây.
Nhưng cũng từ đây Ngân và Liên bắt đầu ăn chơi đua đòi theo chúng bạn. Từ hai cô gái ngây thơ, hai em trở nên sành sỏi trong lối sống và cách cư xử. Nếu như lúc trước những địa điểm xa xỉ như quán nhậu, hộp đêm hai em không hề biết tới, về sau họ lại là khách ruột của những loại quán này.
Sau thời gian dài sống theo lối đó, Ngân và Liên đã phải trả cái giá quá đắt bị nhiễm HIV. Năm 2003, Liên trở nên ốm yếu, xanh xao, sau khi đi khám em ngất lịm khi biết mình đã mang trong mình căn bệnh thế kỷ. Buồn rầu, tủi nhục ê chề, Liên suy sụp tinh thần, không lâu sau đó em đã vĩnh viễn ra đi khi đang ở độ tuổi 17 trăng tròn.
Ngày đưa tang em không có ai ngoài chị gái và một số người bạn. Tuổi thơ, phải sống trong thiếu thốn, tủi nhục đến ngày xa lìa thế gian em cũng ra đi trong âm thầm. Người chị đã chôn xác của em tại Sài Gòn theo nguyện vọng của em khi còn sống.
Sau khi em gái mất, Ngân buồn rầu trở về quê hương với hy vọng sẽ được sống thanh thản những ngày cuối đời, thế nhưng ngay tại đây em phải gánh chịu những ánh mắt xét nét của người đời. Phần vì sống trong bệnh tật, phần vì sống trong cảnh thiếu thốn nên hai năm sau Ngân cũng theo em gái mình.
Được người quen giới thiệu, năm 1996, anh Toàn đã gặp và cưới một cô gái hiền lành tên Hồ Thị Linh, người cùng huyện. Cưới vợ xong, bốn người con của anh Toàn và chị Lan được chia ra, hai đứa ở với bố và hai đứa ở với mẹ. Dù không chung sống với nhau và cả hai đã có gia đình riêng nhưng mãi đến năm 1998, anh Toàn và chị Lan mới chính thức ra tòa ly hôn.
Sau thời gian sinh sống, anh Toàn và người vợ mới đã có thêm một cậu con trai. Thế nhưng, anh Toàn bỗng dưng đổ bệnh và ra đi khi tuổi đời còn khá trẻ. Vợ chồng chị Lan và anh Lương mặc dù có tình cảm với nhau nhưng cuộc hôn nhân đó chẳng kéo dài được bao lâu khi người chồng bị tai nạn đột ngột chết. Những cái chết đó càng khiến người dân nơi đây tin rằng đó chính là quả báo cho những hành động mà thời trẻ họ đã gây nên.
(Tên các nhân vật trong bài viết đã được thay đổi)
Theo Pháp luật & Xã hội
Chị Lan luôn sống trong dày vò bởi sai lầm của mình trong quá khứ.
Đó không chỉ là hành vi vi phạm pháp luật mà còn trái với luân thường đạo lý…
Từ tình cảm hàng xóm
Tìm về xã Sơn Phú, huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh nơi cách đây hơn 10 năm xảy ra câu chuyện thật như đùa, hầu hết những người dân nơi đây đều biết, nhiều người lắc đầu ngán ngẩm về những người liên quan đến sự việc. Có người còn nói: “Sống chừng này tuổi rồi, tôi mới chứng kiến một chuyện lỳ lạ như vậy. Thật không có gì là không thể khi người ta đã có chút men trong người”, bà Vinh cho biết.
Lùi lại khoảng thời gian hơn 10 năm về trước, đôi vợ chồng Nguyễn Thị Lan, SN 1966 và Nguyễn Đình Toàn, SN 1959, cũng như bao gia đình khác hàng ngày cặm cụi bên đồng ruộng để lo cho cuộc sống gia đình. Cuộc sống dù có thiếu thốn nhưng họ vẫn thấy hạnh phúc khi 4 đứa con ngày càng trưởng thành, chăm ngoan. Cuộc sống của những con người này sẽ mãi yên bình như vậy nếu ngày đó họ không chuyển về xã Sơn Phú (huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh) để sinh sống.
Tại đây, họ gặp gỡ, kết giao với vợ chồng anh Nguyễn Hồng Lương, SN 1962 và chị Nguyễn Thị Hoa, SN 1960. Sau một thời gian quen biết, hai đôi vợ chồng dần trở nên thân thiết, thường xuyên qua lại nhà nhau. Họ thân nhau tới mức, bát cơm, con cá, bó rau cũng được chia đôi mỗi khi gia đình nào thiếu. Khi một trong hai gia đình có công việc bận phải về nhà muộn, nhà kia sẵn sàng chăm sóc cho những đứa con của gia đình đó. Cứ vào dịp lễ họ lại tổ chức những buổi tiệc nhỏ để vun đắp tình cảm giữa hai gia đình.
Sau mỗi lần đi làm về, hai cặp vợ chồng Lương và Toàn thường tụ tập ở nhà anh Lương để ăn uống với nhau. Vì vừa là những người bạn, vừa là những người cùng hùn vốn làm ăn nên hai gia đình càng trở nên thân thiết. Có thời gian để thuận lợi cho việc làm ăn buôn bán, những đứa con của gia đình này được gửi lại cho gia đình kia. Nếu như gia đình kia bận việc thì lại được gửi qua anh em họ hàng và bà con chòm xóm, có khi chị em tự chăm sóc mỗi khi bố mẹ đi vắng.
Có lẽ chính điều đó đã tạo nên mối duyên oan nghiệt giữa hai cặp vợ chồng. Anh Lương là người nhanh nhẹn, hoạt bát, có duyên ăn nói nên trải qua một thời gian dài chơi và trò chuyện cùng chị Lan, người đàn ông này đã nảy sinh tình cảm khi nào không hay. Mặc dù họ vẫn ý thức mình đã có gia đình riêng và là bạn thân của nhau nhưng như ma xui quỷ khiến, họ không làm chủ được con tim.
Đến việc đổi chác sau bữa nhậu
Mặc dù họ vẫn ý thức mình đã có gia đình riêng và là bạn thân của nhau nhưng như ma xui quỷ khiến, họ không làm chủ được con tim...
Vào một buổi chiều cuối năm 1995, sau một ngày làm việc vất vả, hai gia đình tổ chức một bữa tiệc nhỏ. Sau khi ngà ngà rượu, một người đàn ông đã nói với người kia: “Mi đổi gái cho tao, tao sẽ đổi gái cho mi”. Vì có chút men rượu trong người, người còn lại gật đầu đồng ý. Lúc đó, mặc dù hai bà vợ đang ngồi đó nhưng vẫn không có ý kiến gì vì cứ nghĩ đó là những câu nói đùa.Sáng hôm sau, 4 con người đó vẫn sinh sống bình thường. Nhưng, sự hòa thuận của hai cặp vợ chồng “đã đổi” ấy không được bao lâu khi một đôi đã trót đem lòng trắc ẩn có quan hệ tình cảm từ lâu, còn một đôi bị động vì không hề có tình cảm gì. Càng ngày, anh Toàn càng bất mãn khi thấy vợ mình có tình cảm thân thiết với bạn mình là anh Lương, trong khi chị Hoa với mình lại không hề có chút tình cảm gì với mình.
Thấy tình cảm vợ chồng rạn nứt, nhiều lần anh Toàn góp ý với vợ nên chấm dứt cuộc trao đổi này, đừng làm như vậy nữa, nhưng vì trong thâm tâm chị Lan đã có tình cảm với anh Lương nên người đàn bà này chỉ ậm ờ cho qua chuyện. Nhiều ngày sau đó, chị Lan vẫn có những hành vi quan hệ bất chính với anh Lương.
Những hành động trên không những khiến anh Toàn mà chính chị Hoa cũng thấy khó chịu. Vì cùng chung hoàn cảnh nên họ hiểu và thông cảm cho nhau, cả hai cùng làm tất cả mọi chuyện để mong hai gia đình được trở lại như xưa. Thế nhưng, niềm mong ước đó càng ngày càng trở nên xa vời, trong khi giữa họ lại không hề có tình cảm gì ngoài tình cảm bạn bè chân chính.
Như một quy luật tự nhiên, khi sự kìm nén đã quá sức của nó ắt sẽ bùng nổ. Cũng vậy, sau nhiều lần bắt gặp vợ mình “tòm tem” với ông bạn thân, lòng sĩ diện của một kẻ đàn ông trong anh Toàn trỗi dậy. Để giải tỏa cơn bực bội của mình, anh Toàn đã châm lửa đốt cháy căn nhà mà vợ mình đã sang sống với anh Lương. Không nhiều thiệt hại, không có mất mát về người nhưng anh Toàn đã bị bắt và phải đi tù gần một năm.
Chỉ vì muốn níu kéo hạnh phúc gia đình mà anh Toàn đã phải trả cái giá quá đắt. Thế nhưng, anh cũng không hề biết đó chỉ màn dạo đầu cho chuỗi bi kịch liên quan đến cuộc đời mình và gia đình.
Kết cục buồn
Nói về anh Nguyễn Đình Toàn, sau phút nông nổi không làm chủ được bản thân, Toàn đã châm lửa đốt cháy ngôi nhà của gia đình anh Lương. Rất may khi đó là ban ngày nên sự việc đã được người dân sống gần đó phát hiện và dập tắt. Mặc dù chưa bị thiệt hại về người, nhưng anh Toàn đã bị TAND Hương Sơn xét xử và tuyên phạt một năm tù giam.
Đó không chỉ là nỗi ấm ức trong lòng mà là sự tủi nhục của bà con họ hàng người đàn ông này. Những tưởng sau khi sự việc động trời trên xảy ra, chị Lan sẽ hồi tâm thức tỉnh, không ngu muội theo cuộc tình trái ngang đó, thế nhưng mọi việc lại càng tồi tệ hơn trước khi chị bỏ chồng, đi theo người tình.
Khi anh Toàn mãn hạn ra tù, người vợ đã về chung sống với anh Lương, còn người vợ “được gán ghép” là chị Hoa không còn sinh sống trong ngôi làng này nữa. Hỏi ra, người đàn ông này mới biết, vì không chấp nhận cuộc sống trái ngang nên chị Hoa dắt theo hai con vào miền Nam sinh sống. Chị làm như vậy phần vì không có chút tình cảm gì với Toàn, phần vì bố mẹ chị kịch liệt phản đối chuyện hoán đổi mất luân thường đạo lý.
Đã bao nhiêu năm trôi qua, người dân nơi đây vẫn không giấu được nỗi buồn trong lòng với mối duyên oan nghiệt mà hai cặp vợ chồng ấy đã tạo nên.
Sau khi diễn ra buổi tiệc “đổi vợ”, mặc dù chính quyền địa phương, các tổ chức đoàn thể và bà con làng xóm đã hết lòng động viên, khuyên giải, vận động hai gia đình để hai cặp vợ chồng trở lại chung sống với nhau đúng nghĩa, để những đứa con được sống với cả mẹ, lẫn cha… thế nhưng tình thế vẫn không xoay chuyển.
Ông Nguyễn Như Tùng, nguyên trưởng xóm Công Đẳng, xã Sơn Phú, huyện Hương Sơn thời điểm đó nói: “Chỉ thương cho hai cô con gái của anh Toàn và chị Lan, sau khi thấy mẹ chúng sang ở với anh Lương, chúng chán nản và tủi nhục vì mỗi khi đến trường đều bị bạn bè trêu chọc”.
Từ đó hai em thường xuyên bỏ học, theo chúng bạn xấu lang thang khắp nơi, nhiều khi cả tuần mới về nhà. Mặc dù không thấy hai con gái nhỏ về nhà nhưng người mẹ ấy vẫn không chút lo lắng, quan tâm. Học hết lớp 9, Ngân đã bỏ nhà đi lang thang khắp nơi, lúc đầu là ở trong huyện rồi sau đó đi các tỉnh lân cận. Không lâu sau đó Ngân kéo theo em gái mình vào miền Nam phiêu bạt.
Ít tuổi, sống đơn độc nơi chốn đô thị phồn hoa nên hai em đã làm tất cả những việc có thể để nuôi sống bản thân mình. Sau thời gian sinh sống, hai chị em bắt đầu quen dần với cuộc sống xô bồ nơi đây.
Nhưng cũng từ đây Ngân và Liên bắt đầu ăn chơi đua đòi theo chúng bạn. Từ hai cô gái ngây thơ, hai em trở nên sành sỏi trong lối sống và cách cư xử. Nếu như lúc trước những địa điểm xa xỉ như quán nhậu, hộp đêm hai em không hề biết tới, về sau họ lại là khách ruột của những loại quán này.
Sau thời gian dài sống theo lối đó, Ngân và Liên đã phải trả cái giá quá đắt bị nhiễm HIV. Năm 2003, Liên trở nên ốm yếu, xanh xao, sau khi đi khám em ngất lịm khi biết mình đã mang trong mình căn bệnh thế kỷ. Buồn rầu, tủi nhục ê chề, Liên suy sụp tinh thần, không lâu sau đó em đã vĩnh viễn ra đi khi đang ở độ tuổi 17 trăng tròn.
Ngày đưa tang em không có ai ngoài chị gái và một số người bạn. Tuổi thơ, phải sống trong thiếu thốn, tủi nhục đến ngày xa lìa thế gian em cũng ra đi trong âm thầm. Người chị đã chôn xác của em tại Sài Gòn theo nguyện vọng của em khi còn sống.
Sau khi em gái mất, Ngân buồn rầu trở về quê hương với hy vọng sẽ được sống thanh thản những ngày cuối đời, thế nhưng ngay tại đây em phải gánh chịu những ánh mắt xét nét của người đời. Phần vì sống trong bệnh tật, phần vì sống trong cảnh thiếu thốn nên hai năm sau Ngân cũng theo em gái mình.
Được người quen giới thiệu, năm 1996, anh Toàn đã gặp và cưới một cô gái hiền lành tên Hồ Thị Linh, người cùng huyện. Cưới vợ xong, bốn người con của anh Toàn và chị Lan được chia ra, hai đứa ở với bố và hai đứa ở với mẹ. Dù không chung sống với nhau và cả hai đã có gia đình riêng nhưng mãi đến năm 1998, anh Toàn và chị Lan mới chính thức ra tòa ly hôn.
Sau thời gian sinh sống, anh Toàn và người vợ mới đã có thêm một cậu con trai. Thế nhưng, anh Toàn bỗng dưng đổ bệnh và ra đi khi tuổi đời còn khá trẻ. Vợ chồng chị Lan và anh Lương mặc dù có tình cảm với nhau nhưng cuộc hôn nhân đó chẳng kéo dài được bao lâu khi người chồng bị tai nạn đột ngột chết. Những cái chết đó càng khiến người dân nơi đây tin rằng đó chính là quả báo cho những hành động mà thời trẻ họ đã gây nên.
(Tên các nhân vật trong bài viết đã được thay đổi)