[h=2]Ngay từ lúc bước vào quán cà phê, những chiếc đầu lâu, xương chéo với ánh sáng mờ ảo đã làm nhiều người... sợ xanh mắt. "Cà phê Âm phủ" đang được mệnh danh là quán cà phê đáng sợ nhất Hà Nội...[/h]
Cà phê... kinh dị
Dừng xe ở ngõ 211, phố Hàng Bông, Hà Nội, chúng tôi đã nhìn thấy tấm biển đề "Cà phê A... Phủ", tuy nhiên với những khách hàng thường xuyên tới đây thì họ vẫn quen gọi là “cà phê Âm phủ” bởi không gian của quán được trang trí rùng rợn, với các màu đen, trắng, đỏ, những bàn tay xương xẩu, nhìn như ở dưới... âm phủ. Nhiều người thích gọi quán với cái tên "cà phê Âm phủ" hơn cái tên chính xác của nó, đơn giản vì phong cách bài trí, thiết kế của quán gợi luôn gợi lên vẻ huyền bí, hư hư, thực thực. Nó khiến cho những người "yếu bóng vía" vừa lo lắng, sợ sệt, vừa thích thú, tò mò, người cá tính thì bị lôi cuốn hấp dẫn ngay từ khi nghe người khác gọi "tên lóng" của quán.
Tầng 1 của quán cà phê
Để vào được quán, khách đến uống cà phê phải đi qua một ngõ nhỏ, sâu hun hút rộng chưa tới 1m. Ngay từ đầu ngõ, những bàn tay ma quái, những khuôn mặt kinh dị, những bộ phận tai, mũi, mắt bằng sứ, bằng thạch cao đã làm nhiều người... đứng tim. Đi qua ngõ nhỏ và tối này, khách mới nhìn thấy quán, để tìm được đường lên gác 2 và 3 uống cà phê, khách phải mở đèn điện thoại để lên vì bên trong quán rất tối, nhiều ngóc ngách không khác gì ma trận.
Vừa bước vào quán, cô gái đi trước tôi thét lên vì sợ, ngay dưới ánh sáng mờ ảo của quán là những hình nộm người đầu đen, mắt đỏ, quấn khăn trắng cùng với những dây thừng, bàn tay đến sợ. Ngay từ ngoài cửa, một hình nộm người mặc vải xô trắng đứng chào khách. Cạnh đó, bể nước mô phỏng bể ướp xác được đặt ngay dưới chân cầu thang. Người bạn trai đi cùng cô gái trấn tĩnh bằng cách nói rằng, đây chỉ là những hình nộm, không có gì sợ hết. Nhưng đi vào không gian thế này, nhiều người không yếu bóng vía cũng cảm thấy hoảng hồn khi nhìn thấy những tấm mành, tấm phim lộ rõ hình bộ xương, và những bức tranh ma quái.
Chị Nguyễn Thu Trang, người trông coi quán cà phê A Phủ cho biết, trước đây, quán có tên là Âm phủ, nhưng khi làm lại biển, quán đã đổi lại là A Phủ cho đỡ... sợ. Tuy nhiên nhiều bạn trẻ thích gọi bằng cái tên Âm phủ hơn cho... kinh dị. Chị cho biết, nhiều bạn gái trẻ yếu bóng via khi vào quán, không ngồi nổi 5 phút vì sợ, nằng nặc đòi bạn trai dẫn đi quán khác. Tuy nhiên, cũng nhiều bạn trẻ rất thích thú với quán cà phê độc đáo này, họ cho rằng đây là một thiết kế độc đáo của cà phê phố cổ Hà Nội.
Quán cà phê... dọa ma được chia thành 14 gian nhỏ ở tầng 2 và 3, các gian nhỏ được ngăn với nhau bởi những tấm vải màu trắng hoặc màn màu trắng, mỗi khi có ánh sáng chiếu vào, những hình thù kỳ dị lại tạo nên một không gian đáng sợ, mờ ảo. Mỗi phòng trong quán cà phê rất nhỏ, chỉ tầm 1m2, không có bàn ghế ngồi, khách uống cà phê phải ngồi xuống sàn. Trong ánh sáng yếu ớt của quán, bạn tôi "sờ" phải một khuôn mặt người bằng tượng sứ màu trắng, làm cả hai giật thót người, chiếc bàn để nước cũng được thiết kế không khác gì một... bàn thờ khiến chúng tôi lạnh... xương sống. Miệng nói chuyện nhưng đầu óc chúng tôi lại để ý đến những hình thù đáng sợ xung quanh quán, nếu không để ý, thì sẽ đụng phải chúng ngay trước mặt.
Khách Sài Gòn háo hức cà phê ma quái
Không chỉ không gian được bố trí theo phong cách... kinh dị, mà chủ quán còn "cố tình" làm bảng menu theo hình chiếc thẻ trảm dưới âm phủ với hai màu đen trắng khiến nhiều khách đến quán lần đầu thấy rất thích thú pha chút sợ hãi. Trên tầng hai của quán được treo những bàn tay màu trắng, những mô hình xương người được treo lủng lẳng. Trên cầu thang lên xuống được bố trí những viên gạch đã vỡ làm hai, làm ba, khiến khách lên xuống tạo tiếng động lạch cạch.
Có khách yếu bóng vía bước lên cầu thang, chỉ nghe tiếng bước chân của mình đã sợ hãi, nổi gai ốc, định thần một lúc mới dám gọi đồ uống. Trong không gian ma mị, độc đáo ấy, chủ quán mở những câu chuyện ma của Nguyễn Ngọc Ngạn, giọng kể ấy được phát từ bốn chiếc loa quanh quán khiến không ít bạn trẻ vừa uống nước, vừa sợ hãi.
Chị Trang cho biết, quán được mở từ 8h đến 22h30, mùa đông khách nhiều hơn mùa hè vì trong quán tuy sợ một chút nhưng rất ấm cúng. Nhất là những dịp như Halloween, Noel... khách phải đặt trước mới có chỗ ngồi trong cà phê kinh dị. Hơn nữa, khác với quán cà phê khác là họ thường mở nhạc nhẹ, nhạc trẻ để thu hút khách, thì nơi đây lại kể chuyện ma cho phù hợp với không gian của quán, điều này cũng tạo nên sự khác biệt cho quán.
Trên các tầng của quán cà phê kinh dị này được chia làm hai khu vực, một bên là cho các đôi tình nhân nói chuyện, tâm sự, một bên có không gian rộng hơn một chút, dành cho các nhóm bạn đến để trò chuyện. Theo chị Trang, không gian dành cho các bạn trẻ được thiết kế ma quái nhưng ấm cúng với kiểu căn phòng của Mỵ trong truyện "vợ chồng A Phủ", với một phòng khép kín, không có cửa sổ, chỉ có những bóng điện màu được đặt trong các quả bí ngô nhỏ, qua ánh sáng yếu ớt này, khách nhìn người đối diện cũng rất... mờ ảo, cộng với không khí của quán cũng rất tĩnh lặng, sẽ tạo nên sợ hãi cho bất cứ ai... đang ngồi trong quán.
Chủ nhân của quán tên là Nguyễn Bằng, anh từng là sinh viên trường Kiến trúc, với mong muốn tạo dựng một quán cà phê phù hợp với giới trẻ, nhất là những người ưa phám khá, mạo hiểm nên anh đã cho ra đời quán cà phê này. Hiện nay, cà phê A Phủ đã trở thành một chuỗi cà phê với ba quán trên Hà Nội, đó là những quán ở Hàng Bông, Ngô Gia Tự - Long Biên và Thanh Trì.
Theo chị Trang - quản lý của quán cà phê A Phủ Hàng Bông, rất nhiều khách Sài Gòn khi ra Hà Nội cũng rủ bạn bè đến quán cà phê... kinh dị vì sự khác biệt. Họ cho biết, ở Sài Gòn cũng có một số quán cà phê mang phong cách... dọa ma nhưng cà phê A Phủ có sự khác biệt bởi không gian mờ ảo, đồ uống ngon và được nghe kể chuyện ma, cũng là cái thú của người trẻ ưa những điều lạ, nhất là những người từ phương xa đến.
Mai Tiến Anh (sinh viên trường đại học Thương Mại, Hà Nội) cho biết: "Quán cà phê độc đáo này là địa chỉ quen thuộc của bọn em. Đôi khi vào những quán cà phê khác thấy nhàm vì không có gì khác biệt nên việc tìm ra một quán cà phê "độc đáo" giữa lòng phố cổ là niềm vui với bọn em. Nhiều lúc buồn, em đã đến đây một mình, tự mò mẫm lên gác 2 để ngồi suy nghĩ về những việc đã qua, cũng rút ra được nhiều kinh nghiệm. Giới trẻ rất cần những không gian độc đáo, khác biệt như thế này".
Chị Trang bật mí thêm: "Ở Hà Nội có rất nhiều quán cà phê, đa phần là những quán giống nhau với bàn ghế, cách trang trí… Cà phê A Phủ có sự khác biệt từ không gian, phong cách... Vì nằm trong một ngõ nhỏ nên chỉ những khách quen mới biết đến quán. Nhiều cô gái lần đầu vào rất sợ, ngồi một lúc là vội về, nhưng lần sau đã rủ bạn đến uống cà phê tại quán bởi không gian ma quái, kinh dị ấy không phải quán cà phê nào ở Hà Nội cũng có được".
Bảo Quyên
Cà phê... kinh dị
Dừng xe ở ngõ 211, phố Hàng Bông, Hà Nội, chúng tôi đã nhìn thấy tấm biển đề "Cà phê A... Phủ", tuy nhiên với những khách hàng thường xuyên tới đây thì họ vẫn quen gọi là “cà phê Âm phủ” bởi không gian của quán được trang trí rùng rợn, với các màu đen, trắng, đỏ, những bàn tay xương xẩu, nhìn như ở dưới... âm phủ. Nhiều người thích gọi quán với cái tên "cà phê Âm phủ" hơn cái tên chính xác của nó, đơn giản vì phong cách bài trí, thiết kế của quán gợi luôn gợi lên vẻ huyền bí, hư hư, thực thực. Nó khiến cho những người "yếu bóng vía" vừa lo lắng, sợ sệt, vừa thích thú, tò mò, người cá tính thì bị lôi cuốn hấp dẫn ngay từ khi nghe người khác gọi "tên lóng" của quán.
Tầng 1 của quán cà phê
Để vào được quán, khách đến uống cà phê phải đi qua một ngõ nhỏ, sâu hun hút rộng chưa tới 1m. Ngay từ đầu ngõ, những bàn tay ma quái, những khuôn mặt kinh dị, những bộ phận tai, mũi, mắt bằng sứ, bằng thạch cao đã làm nhiều người... đứng tim. Đi qua ngõ nhỏ và tối này, khách mới nhìn thấy quán, để tìm được đường lên gác 2 và 3 uống cà phê, khách phải mở đèn điện thoại để lên vì bên trong quán rất tối, nhiều ngóc ngách không khác gì ma trận.
Vừa bước vào quán, cô gái đi trước tôi thét lên vì sợ, ngay dưới ánh sáng mờ ảo của quán là những hình nộm người đầu đen, mắt đỏ, quấn khăn trắng cùng với những dây thừng, bàn tay đến sợ. Ngay từ ngoài cửa, một hình nộm người mặc vải xô trắng đứng chào khách. Cạnh đó, bể nước mô phỏng bể ướp xác được đặt ngay dưới chân cầu thang. Người bạn trai đi cùng cô gái trấn tĩnh bằng cách nói rằng, đây chỉ là những hình nộm, không có gì sợ hết. Nhưng đi vào không gian thế này, nhiều người không yếu bóng vía cũng cảm thấy hoảng hồn khi nhìn thấy những tấm mành, tấm phim lộ rõ hình bộ xương, và những bức tranh ma quái.
Chị Nguyễn Thu Trang, người trông coi quán cà phê A Phủ cho biết, trước đây, quán có tên là Âm phủ, nhưng khi làm lại biển, quán đã đổi lại là A Phủ cho đỡ... sợ. Tuy nhiên nhiều bạn trẻ thích gọi bằng cái tên Âm phủ hơn cho... kinh dị. Chị cho biết, nhiều bạn gái trẻ yếu bóng via khi vào quán, không ngồi nổi 5 phút vì sợ, nằng nặc đòi bạn trai dẫn đi quán khác. Tuy nhiên, cũng nhiều bạn trẻ rất thích thú với quán cà phê độc đáo này, họ cho rằng đây là một thiết kế độc đáo của cà phê phố cổ Hà Nội.
Quán cà phê... dọa ma được chia thành 14 gian nhỏ ở tầng 2 và 3, các gian nhỏ được ngăn với nhau bởi những tấm vải màu trắng hoặc màn màu trắng, mỗi khi có ánh sáng chiếu vào, những hình thù kỳ dị lại tạo nên một không gian đáng sợ, mờ ảo. Mỗi phòng trong quán cà phê rất nhỏ, chỉ tầm 1m2, không có bàn ghế ngồi, khách uống cà phê phải ngồi xuống sàn. Trong ánh sáng yếu ớt của quán, bạn tôi "sờ" phải một khuôn mặt người bằng tượng sứ màu trắng, làm cả hai giật thót người, chiếc bàn để nước cũng được thiết kế không khác gì một... bàn thờ khiến chúng tôi lạnh... xương sống. Miệng nói chuyện nhưng đầu óc chúng tôi lại để ý đến những hình thù đáng sợ xung quanh quán, nếu không để ý, thì sẽ đụng phải chúng ngay trước mặt.
Khách Sài Gòn háo hức cà phê ma quái
Không chỉ không gian được bố trí theo phong cách... kinh dị, mà chủ quán còn "cố tình" làm bảng menu theo hình chiếc thẻ trảm dưới âm phủ với hai màu đen trắng khiến nhiều khách đến quán lần đầu thấy rất thích thú pha chút sợ hãi. Trên tầng hai của quán được treo những bàn tay màu trắng, những mô hình xương người được treo lủng lẳng. Trên cầu thang lên xuống được bố trí những viên gạch đã vỡ làm hai, làm ba, khiến khách lên xuống tạo tiếng động lạch cạch.
Có khách yếu bóng vía bước lên cầu thang, chỉ nghe tiếng bước chân của mình đã sợ hãi, nổi gai ốc, định thần một lúc mới dám gọi đồ uống. Trong không gian ma mị, độc đáo ấy, chủ quán mở những câu chuyện ma của Nguyễn Ngọc Ngạn, giọng kể ấy được phát từ bốn chiếc loa quanh quán khiến không ít bạn trẻ vừa uống nước, vừa sợ hãi.
Chị Trang cho biết, quán được mở từ 8h đến 22h30, mùa đông khách nhiều hơn mùa hè vì trong quán tuy sợ một chút nhưng rất ấm cúng. Nhất là những dịp như Halloween, Noel... khách phải đặt trước mới có chỗ ngồi trong cà phê kinh dị. Hơn nữa, khác với quán cà phê khác là họ thường mở nhạc nhẹ, nhạc trẻ để thu hút khách, thì nơi đây lại kể chuyện ma cho phù hợp với không gian của quán, điều này cũng tạo nên sự khác biệt cho quán.
Trên các tầng của quán cà phê kinh dị này được chia làm hai khu vực, một bên là cho các đôi tình nhân nói chuyện, tâm sự, một bên có không gian rộng hơn một chút, dành cho các nhóm bạn đến để trò chuyện. Theo chị Trang, không gian dành cho các bạn trẻ được thiết kế ma quái nhưng ấm cúng với kiểu căn phòng của Mỵ trong truyện "vợ chồng A Phủ", với một phòng khép kín, không có cửa sổ, chỉ có những bóng điện màu được đặt trong các quả bí ngô nhỏ, qua ánh sáng yếu ớt này, khách nhìn người đối diện cũng rất... mờ ảo, cộng với không khí của quán cũng rất tĩnh lặng, sẽ tạo nên sợ hãi cho bất cứ ai... đang ngồi trong quán.
Chủ nhân của quán tên là Nguyễn Bằng, anh từng là sinh viên trường Kiến trúc, với mong muốn tạo dựng một quán cà phê phù hợp với giới trẻ, nhất là những người ưa phám khá, mạo hiểm nên anh đã cho ra đời quán cà phê này. Hiện nay, cà phê A Phủ đã trở thành một chuỗi cà phê với ba quán trên Hà Nội, đó là những quán ở Hàng Bông, Ngô Gia Tự - Long Biên và Thanh Trì.
Theo chị Trang - quản lý của quán cà phê A Phủ Hàng Bông, rất nhiều khách Sài Gòn khi ra Hà Nội cũng rủ bạn bè đến quán cà phê... kinh dị vì sự khác biệt. Họ cho biết, ở Sài Gòn cũng có một số quán cà phê mang phong cách... dọa ma nhưng cà phê A Phủ có sự khác biệt bởi không gian mờ ảo, đồ uống ngon và được nghe kể chuyện ma, cũng là cái thú của người trẻ ưa những điều lạ, nhất là những người từ phương xa đến.
Mai Tiến Anh (sinh viên trường đại học Thương Mại, Hà Nội) cho biết: "Quán cà phê độc đáo này là địa chỉ quen thuộc của bọn em. Đôi khi vào những quán cà phê khác thấy nhàm vì không có gì khác biệt nên việc tìm ra một quán cà phê "độc đáo" giữa lòng phố cổ là niềm vui với bọn em. Nhiều lúc buồn, em đã đến đây một mình, tự mò mẫm lên gác 2 để ngồi suy nghĩ về những việc đã qua, cũng rút ra được nhiều kinh nghiệm. Giới trẻ rất cần những không gian độc đáo, khác biệt như thế này".
Chị Trang bật mí thêm: "Ở Hà Nội có rất nhiều quán cà phê, đa phần là những quán giống nhau với bàn ghế, cách trang trí… Cà phê A Phủ có sự khác biệt từ không gian, phong cách... Vì nằm trong một ngõ nhỏ nên chỉ những khách quen mới biết đến quán. Nhiều cô gái lần đầu vào rất sợ, ngồi một lúc là vội về, nhưng lần sau đã rủ bạn đến uống cà phê tại quán bởi không gian ma quái, kinh dị ấy không phải quán cà phê nào ở Hà Nội cũng có được".
Bảo Quyên